Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 196

Cập nhật lúc: 2025-11-14 02:05:34
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đây là thập niên 70, dù đuổi học, danh tiếng cũng hỏng, tệ nhất thể kỷ luật.

 

Vương Tài Hoa kịp thời bảo vệ, chuyện thực mơ hồ rằng hai là một đôi thì coi như tính toán thành công.

 

Nghĩ , coi là bạn, Trần Lộng Mặc liền kéo Đồng Tú Tú định trả lời.

 

Rồi cô ngạc nhiên , hỏi Vương Tài Hoa: "Bạn Vương kỳ lạ thật đấy, dù là bạn học, giúp đỡ là việc nên nhưng cũng chừng mực, trong lòng bạn, nam nữ cần giữ cách? Bạn và Tú Tú yêu, như thế là , sẽ gây hiểu lầm."

 

Lời như thiên quân vạn mã vượt qua, mấy thực sự thiếu não, chỉ là bản tính nhiệt tình, nghĩ .

 

Lúc , lời Trần Lộng Mặc thốt , những mới reo hò liền im lặng, ngay cả quan tâm cũng .

 

Biểu cảm của Vương Tài Hoa suýt giữ , trong lòng thích sự nhiều chuyện của Trần Lộng Mặc.

 

Anh nghi ngờ thủ đoạn từng bất bại của thấu.

 

vẫn giữ vững, mặt lập tức vẻ vô tội ngượng ngùng, đẩy kính, che ánh mắt vui, thành khẩn xin : “Bạn Trần nhắc đúng, với bạn Đồng... khụ khụ... ý là, nhất thời chú ý, sẽ , tuyệt đối bạn Đồng khó xử."

 

Nói xong, vẻ mặt áy náy gật đầu với hai , xách áo .

 

Bóng lưng toát vẻ tiêu điều, với lời xin mơ hồ lúc nãy liền khiến nhiều liên tưởng.

 

Trần Lộng Mặc chán ghét bĩu môi.

 

Nếu , đây còn lo hiểu lầm thì lúc khẳng định, Vương Tài Hoa thực sự ý nghĩ dơ bẩn.

 

bộ dáng , thành công lừa nhiều , là kẻ chuyên nghiệp!

 

Đồng Tú Tú lúc áp sát, nhíu mày nhỏ hỏi: "Sao thấy Vương Tài Hoa chuyện kỳ quặc?"

 

Trần Lộng Mặc nghĩ, còn kỳ quặc?

 

Điển hình xanh nam.

 

Không bao nhiêu nam nữ c.h.ế.t trong tay xanh.

 

Dù Tú Tú ngốc, nhưng chống thủ đoạn của đàn ông. Nhất là kẻ lão luyện như .

 

Trần Lộng Mặc thực lo cô lừa, liền thì thầm phân tích với cô.

 

Tiện thể liệt kê vài ví dụ kinh điển đời .

 

Nghe xong Đồng Tú Tú thán phục, cô gái c.h.ử.i nhịn nửa ngày, mới nghẹn câu: "Thật quá hổ."

 

Trần Lộng Mặc: "Dù thể là nghĩ nhiều, nhưng nếu bạn thích Vương Tài Hoa, đừng đáp, ngay một nụ cũng cho."

 

" thích loại ."

 

Đồng Tú Tú thích loại khí phách, đem cảm giác an .

 

Nói xong, cô : "Cảm ơn bạn nhắc, nhưng nếu đến, hãy cứ để tự xử lý."

 

Đồng Tú Tú vì việc của mà mang đến phiền phức cho Duật Duật.

 

Nếu Vương Tài Hoa thực là loại đó, chứng minh nhân phẩm vấn đề.

 

Gốc rễ một thối nát, ai thể chuyện gì.

 

Duật Duật liên lụy, nhắc đủ.

 

Trần Lộng Mặc tán thành, vỗ tay cô: "Nếu thực cần giúp, cầu cứu cũng , chúng đều là con gái, còn là bạn, hai cùng nghĩ hơn một, với , với dung mạo của , gặp ? Lúc đó chẳng lẽ bạn thể khoanh tay ?"

 

"Bộp..."

 

Biết Duật Duật đang trêu vui, Đồng Tú Tú bịt miệng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-196.html.]

Trong lòng cảm động và bực.

 

Cảm động tự nhiên là việc trở thành bạn với Duật Duật, rõ ràng nhỏ hơn ba tuổi, khắp nơi quan tâm đến cô.

 

Bực là gặp kẻ đáng ghét.

 

Vì dung mạo gia thế xuất chúng, lớn lên, Đồng Tú Tú cũng gặp nhiều biểu lộ cảm tình.

 

Lần thi đỗ đại học, cô mang theo mong đợi gặp đồng chí đồng đạo, mở một hồi yêu đương oanh oanh liệt liệt.

 

nào ngờ, mới khai giảng vài ngày, thích gặp, gặp Vương Tài Hoa.

 

Cô dù nuôi đơn thuần, nhưng trí tuệ vấn đề, thì thi đỗ.

 

Trước thấy Vương Tài Hoa đôi khi chuyện việc kỳ quặc, nay qua giải thích của Duật Duật, là hiểu rõ mười mươi .

 

Quan trọng là chuyện và việc đều nắm chắc, là ủy viên học tập.

 

thơ chua cô thích, nhưng nhiều nữ sinh truy lùng, trong bạn học cũng xem là thanh danh .

 

Chỉ cần một mực ở rìa mơ hồ, cô dù từ chối, cũng tiện mở miệng.

 

Nghĩ đến đây, Đồng Tú Tú bất lực, cuối cùng chỉ thể sờ mặt: "Xinh quá cũng là tội."

 

Lần , đến lượt Trần Lộng Mặc nhịn .

 

Cô thực thích tính cách Đồng Tú Tú.

 

Có lẽ lời Trần Lộng Mặc buổi trưa tác dụng.

 

Chiều Vương Tài Hoa đến tìm sự tồn tại.

 

Tan học, hai cùng đạp xe cổng.

 

Một đường , chỉ mười phút, Trần Lộng Mặc thấy nhà.

 

Cô tạm biệt Tú Tú, hướng về phía cổng đạp.

 

Cửa nhà mở sẵn, dì Đào mỗi ngày lúc đều đợi.

 

Chỉ để giúp cô mang xe sân, mãi dì cũng .

 

Cùng chờ, còn Tiểu Hắc mập mạp.

 

"Gâu gâu..."

 

Tiểu Hắc thấy chủ nhân, vẫy đuôi điên cuồng.

 

Trần Lộng Mặc cùng dì Đào nhấc xe đạp sân.

 

Cô cúi xuống, bế chú cún "gâu" vài cái, : "Tiểu Hắc nhớ tao ?"

 

"Gâu gâu..."

 

"Ha ha, thực nhớ."

 

"Gâu gâu..."

 

"Khụ khụ, chào chị dâu."

 

Khi Trần Lộng Mặc định đóng cửa, lưng vang lên giọng quen thuộc.

 

đầu, thực là quen.

 

Người lính trẻ nhịn , là cận vệ của chồng - Triệu Đại Khánh.

 

Trần Lộng Mặc mặt đỏ: "Tiểu Triệu, . Sao khỏi đơn vị?"

 

Loading...