Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 176
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:58:21
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:58:21
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Khi qua ủy ban thôn, Tào Thu Hoa đề nghị.
"Cũng , tiện thể với bố , năm nay chắc con kịp về ăn Tết."
Trần Lộng Mặc tự tin với bản , trường mơ ước chắc sẽ đỗ, giờ chỉ cần chờ thông báo.
Cũng là khi nhận quy chế thi, cô mới , lúc thi đại học, đợi chấm thi xong, điểm đạt yêu cầu mới thông báo thí sinh đến nơi chỉ định khám sức khỏe.
Để bỏ lỡ cơ hội, năm nay dù thế nào cũng thể về thành phố N.
Tào Thu Hoa chỉnh khăn choàng của con gái: "Đây là trường hợp đặc biệt, bố con sẽ hiểu."
Quý Mạch nhận điện thoại quả thật hiểu , con gái thi đại học, bà thực sự đến thôn Sơn Thuận ngay lập tức.
con gái bà vất vả , nhất quyết đồng ý.
Hơn nữa, sợ cố sẽ tạo áp lực cho con gái, Quý Mạch chỉ thể ở thành phố N lo lắng.
Giờ nhận điện thoại báo con thi , đủ mãn nguyện: "Không về thì về, chờ thông báo quan trọng hơn, với , con sắp kết hôn, sắp lên đại học, nên tranh thủ lúc ở cạnh Thu Hoa nhiều hơn."
Trần Lộng Mặc lòng ấm áp, nhưng miệng : "Vậy và bố cần con ở cạnh ?"
Thực tháng 10 năm ngoái, 'Bốn ' đ.á.n.h đổ, còn lo sợ, Trần Đức Mậu cử cảnh vệ đến thôn Sơn Thuận đón Trần Lộng Mặc.
Cô cùng bố ở thành phố N vài tháng, đến đơn vị 738 của bạn trai vài tháng, đến tháng 7 năm nay mới về thôn Sơn Thuận, chuẩn cho kỳ thi cuối năm.
Học bạ của Trần Lộng Mặc ở đây, tất nhiên thể chuyển, nhưng cô ngại phiền phức, cũng hiểu tình hình bên thành phố N, ôn thi trong vùng an hơn.
Quý Mạch lớn: "Có gì , thành phố N cách thành phố J hai ba ngày tàu, đến thăm con thuận tiện lắm, thiếu ."
Biết đang an ủi , Trần Lộng Mặc hít mũi nũng: "...Vậy đến thăm con nhiều."
"Được , năm nào cũng đến hai ba ?"
"......"
Cúp điện thoại với , Trần Lộng Mặc gọi cho Thiệu và các .
Liên lạc xong, mới yên tâm chờ đợi.
Những ngày tiếp theo, Trần Lộng Mặc và năm ở cạnh Thu Hoa chuẩn Tết, chú ý động tĩnh bên ngoài.
Khoảng hơn hai mươi ngày , thời gian đầu tháng 1 năm 78, thôn Sơn Thuận bồn chồn nửa tháng, cuối cùng nhận thông báo 6 lên huyện khám sức khỏe.
4 dân làng, 2 thanh niên tri thức.
Trong đó Trần Lộng Mặc, Trần Quân, Trần Nghĩa chiếm 3 suất.
Đừng nghĩ 6 là ít, làng một đỗ cũng .
Khi mấy khám sức khỏe về, xác định ai đạt.
Bí thư Trần Hồng Hà lập tức vung tay, đây là chuyện vui của cả làng, mổ một con lợn, tiệc thịt lợn, để cả làng vui vẻ.
Thế là, cả thôn Sơn Thuận chìm trong biển vui, cũng ngẩng cao đầu.
Đành , quá tự hào!
Ai cũng , chỉ cần sức khỏe , đó là sinh viên đại học chắc chắn.
Còn là 6 , duy nhất trong huyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-176.html.]
Và với cán bộ thôn, danh dự lưng, cùng khen thưởng của lãnh đạo cấp , một con lợn thể thế.
"Lão lục, em ?" Trần Quân cầm bát đũa định chạy ngoài, thấy em gái vẫn ghế, lập tức sốt ruột.
Trần Lộng Mặc đang ôm củ khoai nướng ăn ngon lành, lắc đầu từ chối: "Mang giúp em một bát, em , lạnh quá động."
Trần Quân: "Ngày nào cũng ở nhà chán lắm, ngoài chạy nhảy lạnh , với , làng tổ chức để mừng mấy đứa , lão ngũ về , em nữa, ..."
Nói xong, đặt bát xuống, lấy áo khoác, găng tay, khăn choàng, mũ của em gái treo lên cô.
"Anh tư, trưởng thành ."
Trần Lộng Mặc cảm thán xong, cam chịu mặc .
Thấy , Tào Thu Hoa và Trần Tông cũng cầm bát đũa, mặc đồ ngoài.
Đến nhà sinh hoạt chung ở ủy ban thôn mới , chỉ tiệc thịt lợn thơm phức mà còn điệu múa Ương ca.
Thấy họ đến, đội múa Ương ca liền đưa cho mấy chiếc trống lưng.
(Múa Ương Ca là một điệu múa dân gian phổ biến ở miền bắc Trung Quốc, thường nhảy buổi tối theo nhóm hoặc theo vòng tròn đường phố. Điệu múa thể hiện sự vui vẻ và nhiều phong cách khác tùy theo từng vùng, nhưng chung đều sự kết hợp của âm nhạc và trang phục rực rỡ, đôi khi sử dụng các đạo cụ như trống, quạt lụa đỏ).
Tào Thu Hoa và Trần Tông thì từ chối, còn Trần Lộng Mặc và Trần Quân thì thoải mái.
Buộc chặt trống lưng xong, họ phấn khởi nhảy múa theo.
Đã ngoài chơi thì vui hết chứ!
"Ôi trời, con bé nhà Đức Mậu múa càng ngày càng , lúc mới đến còn ngại ngùng."
" , bây giờ hơn, e dè."
"Xem kìa, quả là đứa trẻ ngoan của làng , đều là sinh viên đại học , vẫn màu mè."
Câu khiến ồ.
Đây là về một thanh niên làng bên, khi qua khám sức khỏe, cả lâng lâng, họ hàng chào hỏi, như thấy.
Chỉ thể , đời trăm vẻ.
Sự náo nhiệt kéo dài hơn nửa tháng.
Hôm nay múa Ương Ca, ngày mai cà kheo, ngày chiếu phim…
Và Trần Lộng Mặc cùng tư Trần Quân, trong môi trường vui tươi náo nhiệt đó, vài ngày Tết, lượt nhận giấy báo nhập học của trường đại học mơ ước.
Họ... thực sự sắp lên đại học.
Ngày khai trường sớm nhất là của Trần Lộng Mặc học tại trường Ngoại Ngữ.
Ngày tháng 2, tức là ngày 16 tháng Giêng.
Tất nhiên, đó, giữ lời hứa, kết hôn với Đoàn trưởng Thiệu nhà cô.
Đây là chuyện thống nhất từ lâu, ngày cưới định mùng 8 tháng Giêng, cũng là ngày Valentine.
Thực Thiệu Tranh đưa vài ngày để lựa chọn, nhưng Trần Lộng Mặc vẫn thấy ngày Valentine khá .
Dù Đoàn trưởng Thiệu nhà cô sang năm 31 tuổi.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.