Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 167
Cập nhật lúc: 2025-11-12 12:34:55
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-12 12:34:55
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Khu gia đình quân nhân.
Cao Tình chỉ mặt con trai lớn: "Cậu 29, sắp 30 , tính ?
Cả ngày mặt lạnh cho ai xem?
Em còn bạn gái, chịu cố gắng?"
Thiệu Việt lạnh lùng, sắc bén, d.a.o động cơn giận của , chỉ đưa : "Mẹ uống ."
Không lời châm chọc, Cao Tình tính con, nhưng vẫn thấy khó chịu.
Định mắng tiếp, chuông điện thoại reo.
Bà chỉ con, hiệu chờ, bắt máy: "Alo...
Gì? Con và Duật Duật đính hôn?
Thật ? Trời... Ha ha, quá, cuối cùng đứa ngoan...
Khi nào? Kinh trập?
Lịch ghi ngày ?
Tốt lắm... Con dâu ?
À, tối nay, lúc rảnh gọi cho ..."
Đầu dây bên rõ ràng là em trai, nó bạn gái, giờ định đính hôn.
Nghĩ đến đứa nhóc nghịch ngợm nay tìm yêu, Thiệu Việt mắt dịu .
Thấy ánh mắt con, Cao Tình thấy đau lòng, hối hận vì la mắng.
Chợt nhớ điều gì, bà với Thiệu Tranh: "Lão nhị, chờ chút, với con ."
Thiệu Tranh ngạc nhiên: "Anh về ?"
"Ừ, con đợi..." Cao Tình sang hỏi con lớn: "Con còn nửa tháng phép?"
Thiệu Việt: "Vâng."
"Vậy , em trai con đính hôn thứ tư tuần , mua trang sức cho con dâu, con mang qua, và ba dự tiệc đính hôn..."
Nói xong, sợ con từ chối, Cao Tình nghiêm mặt: "Đính hôn là đại sự, và ba , nhưng nhà trai thể vắng mặt."
Thiệu Việt vốn định từ chối, đáp ngay: "Được ạ."
—
“Anh trai sẽ đến dự tiệc đính hôn của chúng .”
Lúc chạng vạng, khi đến đón yêu để gọi điện thông báo tin sắp đính hôn cho các bậc trưởng bối, Thiệu Tranh nhắc rằng trai sẽ đến.
Trần Lộng Mặc vẫn yêu một trai hơn hai tuổi, nhưng ít khi nhắc đến, nên cô cũng hỏi nhiều: “Em nhớ hình như trai là phi công quân ?”
“ , với em ?”
“Ừ, nhắc qua một , trai hiện giờ là cấp trung đoàn, , còn là phi công cấp một.”
Trần Lộng Mặc kiến thức về mảng còn hạn chế, nhưng theo trực giác, phi công cấp một hẳn là giỏi.
Nhận thấy sự mơ hồ của cô gái, Thiệu Tranh liền giải thích đơn giản: “Phi công cấp một thể huấn luyện viên.”
Quả nhiên, Trần Lộng Mặc mắt sáng rỡ: “Vậy cấp một là cao nhất ?”
Thiệu Tranh: “Còn đặc cấp, đó luôn là mơ ước của trai .”
Vậy cũng giỏi : “Thế... trai kịp xuất phát ?
Chỉ còn sáu ngày nữa là đến ngày chính thức .”
“Yên tâm, kịp mà, trai sẽ mua vé tàu chiều nay để đến, tính toán kịp đến tối hôm ngày đính hôn của chúng .”
Trần Lộng Mặc: “Vậy thì quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-167.html.]
À, năm ngoái dì Tình nhắc qua, trai vẫn bạn gái, giờ thì ?”
Nếu bạn gái, còn thể gặp chị dâu tương lai.
Nụ mặt Thiệu Tranh khẽ tắt, vài giây suy nghĩ, vẫn quyết định chia sẻ một chút, vì Duật Duật cũng là nhà: “Vẫn ...
Anh trai từng , lẽ sẽ kết hôn.”
“Á? Tại thế chứ?”
Trần Lộng Mặc vô cùng ngạc nhiên, nếu là ở kiếp , cô sẽ thấy vấn đề gì, vì hôn nhân là tùy ý.
bây giờ là năm 1974, kết hôn chắc chắn sẽ chịu ít lời dị nghị.
Ừm... cũng đúng, dù là kiếp , kết hôn cũng nhiều chỉ trích.
Nghĩ đến đây, Trần Lộng Mặc ngẩng đầu Thiệu Tranh, bày tỏ sự ngưỡng mộ: “Vậy tâm tính trai chắc chắn kiên định.”
Thiệu Tranh gật đầu: “Đó là phẩm chất cơ bản của quân nhân mà, trai là phi công nên yêu cầu về tâm tính càng cao.”
“Kể cho em về trai . Anh là thế nào ạ?”
Dù cũng là trai duy nhất của yêu, Trần Lộng Mặc cảm thấy nên tìm hiểu đôi chút về tính tình của .
Vấn đề khiến Thiệu Tranh khó trả lời, do dự một chút mới : "Anh trai hiện giờ khá nghiêm nghị và lạnh lùng..."
"Hiện giờ?"
"Lúc học cấp ba thích một cô gái tên Nhiễm Sương, là bạn cùng lớp.
Nhà họ Nhiễm vốn là gia đình thương gia giàu , nhưng đầu những năm 60, nhà họ sa sút.
Không ngờ quá nhiều kẻ nhân cơ hội chèn ép, khiến nhà họ Nhiễm tan nát, cuối cùng đến năm 62 thì cả nhà biến mất..."
Nói đến đây, Thiệu Tranh giơ tay xoa đầu cô gái, tiếp tục: "Lúc đó trai và chị Nhiễm Sương quen một năm, tình cảm , còn dự định khi thi đỗ đại học sẽ kết hôn..."
Lại là một bi kịch thời đại, Trần Lộng Mặc nhíu mày, lòng nặng trĩu: "Vậy liên lạc nữa ?"
Thiệu Tranh lắc đầu: "Không, 12 năm .
Mọi đều đoán, nhà họ Nhiễm trốn nước ngoài thì cũng là..."
Dù rõ, Trần Lộng Mặc cũng hiểu, trong thời loạn, vài cái c.h.ế.t vô danh chuyện hiếm: "Nhiều năm như ... trai tìm chút tin tức nào ?"
"Không...
Nếu thực sự nước ngoài thì còn , ít nhất vẫn bình an."
Đề tài quá nặng nề, khi hiểu sơ qua, Trần Lộng Mặc tò mò hỏi thêm nữa.
Thiệu Tranh cũng kết luận: "Anh kể cho em về trai cũng là để em chuẩn tinh thần.
Anh đối với ai cũng nghiêm khắc, chắc chắn thích em ."
"Nghiêm khắc đến mức nào nhỉ?"
Trần Lộng Mặc quá để bụng chuyện .
Mãi đến chiều hôm lễ đính hôn, khi thấy Thiệu Việt xuất hiện ở nhà năm ngày tàu đầy bụi bặm, cô mới hiểu lời yêu ngoa.
Thành thật mà , hai em mấy giống . Thiệu Tranh giống là Cao Tình nên da trắng, văn nhã hơn.
Còn Thiệu Việt giống Tư lệnh Thiệu, tuấn.
Có lẽ do nghề nghiệp, da rám nắng.
Khí chất vốn lạnh lùng càng thêm nghiêm túc.
Quả thực... khó gần.
Tuy đến mức sợ, nhưng ánh mắt khiến cô cảm giác như hiệu trưởng chằm chằm, theo bản năng thẳng .
"Anh trai, đây là bạn gái em, tên Trần Lộng Mặc."
Thiệu Tranh tự ga đón , về đơn vị 738 dẫn sang nhà họ Trần.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.