Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-11-12 12:34:52
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Biện Cửu Hương viện ba ngày.

 

Mấy ngày nay, ban đêm Trần Võ Văn trực, ban ngày Trần Lộng Mặc hoặc Tào Thu Hoa, cơ bản để cô một .

 

Cả nhà chiều chuộng, ngoài cho con bú, cô gì.

 

Nhờ chăm sóc tận tình, chỉ mấy ngày cô hồi phục một nửa.

 

Khiến các quân tẩu trong khu ghen tị.

 

Trước đây, khi Trần Võ Văn giúp vợ việc nhà, kẻ miệng chê Biện Cửu Hương lười.

 

Giờ thấy, sinh sướng, bằng chồng và em chồng đều chăm sóc?

 

"Tưởng sẽ nhiều kẻ miệng , ai ngờ vì đối lập quá rõ, ghen nổi...

 

Còn đứa tức đến phát điên, c.h.ế.t ."

 

Phương Bình cạnh giường, kể chuyện mấy ngày nay.

 

Nơi đông ắt tranh giành, khu gia đình hòa thuận, luôn vài kẻ thích , ưa khác hơn .

 

Biện Cửu Hương gia thế , bản giỏi, lấy chồng , khiến nhiều kẻ ghen tị.

 

hôm nay, những kẻ cô, vì chồng và em chồng cô, tắt tiếng, thật buồn .

 

"Kệ họ, quan tâm gì? Nói cũng chẳng ảnh hưởng gì đến em..."

 

Biện Cửu Hương quan tâm lời đàm tiếu, lấy hạt đào từ lọ thủy tinh ăn.

 

Cô lấy miếng to cho miệng, vẫy lọ: "Chị cũng thử , em chồng em bóc đấy, mấy lọ đấy, nên em sướng thật, em chồng cũng chiều, tức c.h.ế.t chúng nó."

 

Phương Bình lớn: "Yên tâm, lát nữa chị giúp em khoe, tức c.h.ế.t bọn họ, cả ngày rảnh rỗi chỉ nhà ."

 

"Cười gì thế?"

 

Tào Thu Hoa bưng chậu và ấm , tò mò hỏi.

 

Biện Cửu Hương kể chuyện.

 

Tào Thu Hoa kịp , Trần Lộng Mặc lắc đầu: "Rảnh quá."

 

Phương Bình : " đấy, nhưng còn rảnh, sống quá nên sinh tật."

 

"Mẹ, Võ Văn khi nào đến?" Biện Cửu Hương đổi đề tài.

 

Cô nhớ nhà, bệnh viện dù quen cũng thoải mái, về nhà gia đình đỡ vất vả.

 

"Sắp thôi, đồ đạc thu xếp xong là đến."

 

Quả , vài phút Trần Võ Văn hối hả chạy tới.

 

Tào Thu Hoa hỏi con: "Xe đẩy ở cửa ?"

 

Trần Võ Văn gật đầu: "Vâng ạ. Con lót đệm . Giờ chúng luôn chứ?"

 

Biện Cửu Hương giơ tay, sốt ruột: "Đi luôn."

 

Trần Võ Văn cúi xuống, nhẹ nhàng bế vợ.

 

Tào Thu Hoa và Trần Lộng Mặc bế hai cháu theo.

 

Phương Bình và nhân viên trạm y tế xách túi đồ, cảnh tượng nhộn nhịp.

 

Biện Cửu Hương xe đẩy, cảm ơn: "... Lát nữa bảo lão Trần mang trứng gà đến."

 

Mấy nhân viên y tế khách sáo, đáp: "Thế chúng nhận lấy vận may, trứng gà mừng sinh đôi hiếm lắm..."

 

Bác sĩ Văn, đỡ đẻ cho Biện Cửu Hương, vẫy tay: "Không vội, ngoài trời lạnh, mau về ."

 

Nói trạm y tế.

 

Các y tá vài lời chúc, nắm tay đuổi theo.

 

"Mấy đồng nghiệp của em thật."

 

Phương Bình để hành lý lên giường, .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-164.html.]

Biện Cửu Hương nghiêng cô: "Chị về khu gia đình ngay bây giờ ?"

 

"Lát nữa , Quế Phân còn viện hai ngày, chị trông giúp, ít phụ chút."

 

Nghĩ đến tâm trạng của Cố Quế Phân, Biện Cửu Hương thở dài: "Thế chị , bên chị cần giúp gì thì bảo em."

 

Phương Bình vẫy tay: "Cần gì em?

 

Nhiều gia đình quân nhân thế, mỗi nửa ngày cũng đủ chăm sóc chị , thiếu em."

 

, mấy kẻ miệng cũng ác, mấy ngày nay cũng chạy tới bệnh viện giúp đỡ.

 

---

 

"Vẫn là ở nhà thoải mái."

 

Biện Cửu Hương giường, thư giãn cả .

 

"Đương nhiên , đời nơi nào thoải mái bằng nhà ."

 

Tào Thu Hoa cẩn thận đặt hai cháu giường sưởi, nhẹ nhàng véo tay chúng, mặt tràn đầy dịu dàng.

 

Ba ngày trôi qua, các bé vẫn còn nhăn nheo, nhưng khá hơn lúc mới sinh, ít nhất thể thấy ngũ quan khá giống .

 

Tuy nhiên, cụ thể giống bố thì vẫn rõ.

 

"À, tên các cháu đặt ?

 

Không thể mãi gọi thằng lớn thằng hai chứ?"

 

Nhắc đến chuyện , Tào Thu Hoa bực trừng con trai, chê nó chậm chạp.

 

Trần Võ Văn...

 

Anh em họ đều xếp theo thứ tự ?

 

... dám cãi, chỉ nịnh: "Vừa nãy ông ngoại Nguyệt Quế gọi điện, tên chính thức cần cân nhắc thêm, tên ở nhà thì đặt ."

 

Nghe , ba phụ nữ đồng thời .

 

Trần Võ Văn nêu ý kiến : "Con thấy quá ưng ý, nhưng ông ngoại của Nguyệt Quế mấy đứa nhỏ sinh ngày Rồng ngẩng đầu, tên ở nhà nên quá cứng rắn, nên đặt cái gì đó mềm mại để trấn, lý cũng , nhưng con thấy nữ tính quá."

 

Trần Lộng Mặc châm chọc: "Còn nữ tính hơn Mỹ Mỹ Lệ Lệ ?"

 

Trần Võ Văn tắc lưỡi, tức giận trừng em gái: "Em im !"

 

Tào Thu Hoa tát con trai: "Dọa Duật Duật gì?

 

sai ?

 

Mày nhanh lên, rốt cuộc tên các cháu là gì?

 

Sao dài dòng thế?"

 

Biện Cửu Hương cũng nhíu mày: " đấy, trọng điểm ."

 

Trần Võ Văn...

 

Địa vị trong nhà ngày càng thấp, Trần Võ Văn xoa xoa mũi: "Thằng lớn tên Hoa Nguyệt, thằng hai... Xì... tên Hoa Triều, con nổi da gà...

 

Thật , mấy đứa nhỏ đều là con trai, đặt tên chữ 'hoa'?"

 

Tào Thu Hoa nhẩm hai tên, thấy cũng .

 

Rốt cuộc bà cũng mê tín, ông Biện đúng, cháu sinh ngày Rồng ngẩng đầu, nếu đặt tên quá lớn, sợ chịu nổi.

 

Hơn nữa, chỉ là tên ở nhà nữ tính thôi cũng chẳng .

 

Trước giờ vẫn nuôi con trai như con gái mà.

 

Nghĩ , bà lập tức thấy ông ngoại con dâu học: "Được, Hoa Nguyệt, Hoa Triều, cũng ."

 

Trần Lộng Mặc cũng thấy , cô giải thích: "Anh suy nghĩ nhiều quá, Hoa Nguyệt và Hoa Triều hẳn là nữ tính, tháng hai gọi Hoa Nguyệt, Hoa Triều tượng trưng vạn vật sinh sôi, chúng nên xem ý nghĩa, ông đặt cũng vì thương cháu, với tên ở nhà cần hộ khẩu, chỉ gọi trong nhà thôi."

 

Nghe em chồng giải thích, Biện Cửu Hương quyết định: "Cứ gọi Nguyệt Nguyệt, Triều Triều."

 

Trần Võ Văn...

 

---

 

Loading...