Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 162
Cập nhật lúc: 2025-11-12 12:34:50
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-12 12:34:50
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Thiệu Tranh định , lão Hồ mời, khóe miệng nhếch, bước chân chậm : "Ông già còn cần hộ tống?
cùng , Duật Duật xem đ.á.n.h bóng, về đón cô ."
Nói xong, chỉnh mũ, sải bước .
Chính ủy Hồ...
Khoe gì? Ai chả vợ, còn con gái.
Im lặng giây, cảm thấy xúc phạm, Chính ủy Hồ "Hừ" , nghĩ kế, về khu gia đình quân nhân.
Kết quả, khi Thiệu Tranh đón cô gái đến sân bóng, thấy nhiều gia đình quân nhân theo.
Thấy , Thiệu Tranh cảm thấy khoe khoang quá...
Trần Lộng Mặc nghĩ nhiều, tò mò hỏi chị dâu, mới Chính ủy Hồ kêu .
Nói gia đình quân nhân vất vả, xem bóng hít thở khí.
"Các quan tâm đấy."
Nghe cô gái thì thầm, Thiệu Tranh vẫn tươi , mắt lạnh lùng liếc Chính ủy Hồ đang .
Đoàn chuyện, bao gồm cả Trần Lộng Mặc, ai nhận dụng ý tế nhị của Chính ủy Hồ, tất cả đều vui vẻ hướng sân bóng đến.
Từ xa thấy tiếng reo hò.
Có ai đó lớn: "Chắc chắn bàn thắng , chúng nhanh lên, giờ xem nửa tiếng về nấu cơm tối kịp."
Nghe , khí ảnh hưởng, Trần Lộng Mặc cũng bước nhanh hơn.
Đồng thời quên đầu thúc giục đàn ông: "Anh nhanh lên nhé!"
"......"
---
Bên ngoài hàng rào bảo vệ đơn giản của sân bóng, quân nhân vây vài vòng.
Với chiều cao của phụ nữ, hàng khó mà rõ, chỉ tiếng ồn.
sự quan tâm của các chiến sĩ với gia đình quân nhân như khắc trong xương.
Người đầu tiên phát hiện họ, một truyền một vỗ vai phía , chỉ mười mấy giây, nhường chỗ trống.
Trần Lộng Mặc kịp kinh ngạc, các chị dâu quen thuộc kéo .
Cô bản năng đầu.
Thiệu Tranh vẫn đó, chỉ chỗ giày, hiệu sẽ qua đó.
Trần Lộng Mặc mắt cong cong, khẽ : "Cố lên!"
Rồi yên tâm mà thêm: "Anh cẩn thận nhé!"
Lần Thiệu Tranh vẫn kiên nhẫn gật đầu, đợi cô gái gì thêm mới .
"Không , chịu nổi, ai nghĩ Thiệu đoàn dính vợ thế?" Tiếng cảm thán của Lưu Tú Cúc - vợ Chính ủy Hồ - vang lên.
Thực , từ khi đơn vị, Trần Lộng Mặc ít giao du.
Nên ngoài chị Phương Bình qua , cô chỉ quen Lưu Tú Cúc.
Không do hợp tính, mà vì chồng họ là đồng nghiệp, cả hai đều thiết.
Hơn hai mươi ngày cố gắng, hai từ xa lạ đến thể trêu đùa.
Trần Lộng Mặc ngại ngùng: "Chủ yếu do em quá ưu tú."
Nghe , Lưu Tú Cúc bật : "Trời, tính tình em hợp chị quá."
Nói chị dùng khăn quàng chọc mặt cô gái, cảm khái: "Để chị đo xem mặt dày bao nhiêu."
Trần Lộng Mặc cũng , còn 'vô hại' giơ tay bóp mặt con gái trong lòng chị: "Chị bắt nạt em, em sẽ bắt nạt cháu."
Lưu Tú Cúc lớn, cả con gái ba tuổi trong lòng cũng khúc khích, rõ ràng thích thú.
"Ai? Thiệu đoàn lên sân thật ? Không mời trọng tài ?"
"Lữ Đào mời trọng tài mà."
"Thế tại ..."
"Chà! Còn tại , Thiệu đoàn kìa."
Lời , Trần Lộng Mặc đang vẫy tay cổ vũ bỗng nhận một loạt ánh .
Thực cô dễ đỏ mặt, nhưng nhiều vẫn khó kiềm chế nhiệt độ mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-162.html.]
May cô sợ lạnh, quàng khăn đội mũ, chỉ lộ đôi mắt.
Đang định cúi xuống giả vờ buộc dây giày tránh ngượng, xung quanh bỗng vang trầm trồ và tiếng huýt sáo.
Chói tai!
Khiến cô suýt bịt tai.
Chưa kịp hiểu, mặt bóng quen thuộc.
Hóa , khi khởi động, Thiệu Tranh thấy cô gái lũ trẻ chòng chọc, yên, vài bước chắn mặt cô.
Lần khiến đám trai trẻ thêm phấn khích, ồn ào hơn.
Thiệu Tranh đập bóng xuống đất, mắng: "Nhìn gì? Xem bóng ! Còn bạn gái tao, tao để Tiểu Phương ghi tên từng đứa, tao xử lý hết."
Nghe , "Hừ" một tiếng, thôi nữa.
Không sợ xử lý, mà sợ cô gái ngại.
"Không chứ?"
Xác định lũ trẻ nữa, Thiệu Tranh mới hỏi.
Trần Lộng Mặc đuổi: "Không , đùa thôi, đá , đang đợi kìa."
Thực cô ngại, cảnh tượng giống hồi đại học bạn cùng phòng xem bạn trai chơi bóng rổ cầu thủ khác trêu.
Thiệu Tranh nào cô gái tự nhiên, nhưng thấy chằm chằm nữa nên chỉ : "Không xem thì gọi ."
"Sao ? Em còn mang máy ảnh để chụp tỏa sáng đấy."
Nói , Trần Lộng Mặc lôi máy ảnh từ túi.
Rồi ánh mắt bất ngờ của , đắc ý vẫy vẫy.
Hừ! Cô cố ý mang theo, chụp ảnh của cô, nhất định 'trả thù'.
Thiệu Tranh...
Hiểu bạn gái, thấy nụ ngọt ngào là 'ác ý'.
---
Đầu thập niên 70.
Gậy bóng của dân nghiệp dư tự , đồ bảo hộ kỹ, chỉ buộc vải dày ở đầu gối, khuỷu tay.
Mũ bảo hộ thậm chí bỏ qua, trông nguy hiểm.
12 sân ai sợ.
Tất cả đều tận hưởng.
Tận hưởng tốc độ, tận hưởng va chạm vai, n.g.ự.c cánh tay với đối thủ.
Dùng sức mạnh nguyên thủy, vung gậy, tranh giành trái bóng nhỏ.
Trần Lộng Mặc từng xem ở công viên ZB.
, đồng đội phối hợp ăn ý, trận đấu kịch liệt hơn.
Khiến ngoài cuộc như cô cũng sôi sục.
Ban đầu, cô còn dừng máy ảnh Thiệu Tranh.
đ.á.n.h bóng tốn sức, va chạm kịch liệt, cần thường xuyên.
Kể cả Thiệu Tranh.
Chỉ khi rời sân, Trần Lộng Mặc mới thấy khác cũng giỏi.
Cô tập trung một , trầm trồ với , dùng máy ảnh ghi khoảnh khắc xuất sắc.
Cô lưu giữ điều gì đó cho cuộc chạm trán nhiệt huyết ...
Thời gian trôi qua trong tiếng reo hò.
Khi trận 60 phút sắp kết thúc, hai bên tranh giành kịch liệt hơn.
Thiệu Tranh một pha xử lý khéo, ghi bàn!
Cả sân sôi sục!
"Ôi! Thiệu đoàn giỏi quá!"
"Thiệu đoàn ghi bàn!"
" là giỏi, bàn cuối cùng, dẫn ba điểm!"
"......"
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.