Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-11-12 03:14:29
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô chạy gì?

 

Chạy khỏi để chứng tỏ nhát gan ?

 

Nghĩ , Trần Lộng Mặc quyết định giữ thế thượng phong, chuyện giữ gìn nam đức với Thiệu Tranh,

 

“Đồng chí Trần? Cô cũng đến giao lưu ?”

 

lúc Trần Lộng Mặc đang nghĩ những điều trẻ con, bên cạnh xuất hiện một đàn ông lạ mặt với vẻ ngoài khôi ngô.

 

kỹ, xác định quen, lịch sự hỏi: “Xin hỏi là?”

 

Người tươi để lộ hàm răng trắng, trông càng thư sinh: “ là Tả Hạo, thuộc tiểu đoàn 2, đại đội 3, trung đội 3.”

 

Trần Lộng Mặc chớp mắt, nghĩ thầm nếu là của tiểu đoàn Thiệu Tranh, lẽ cô chứ, hỏi cô đến giao lưu ?

 

Đang định hỏi, Thiệu Tranh chạy tới chen giữa hai .

 

Anh che bạn gái kín mít, cau mày thuộc cấp: “Cậu gì ở đây?

 

Không để ý một nữ đồng chí ?”

 

Tả Hạo khó tin vị trưởng đoàn kính trọng, suýt nữa giữ biểu cảm gương mặt.

 

Khi nào để ý nữ đồng chí?

 

Sáng nay mới lộ mặt xong là chạy mất mà?

 

Chẳng là cố ý trêu tức trưởng đoàn ?

 

Sao giờ bịa chuyện, hình ảnh mặt chị dâu?

 

Nghĩ , Tả Hạo càng khâm phục trưởng đoàn: “ còn học hỏi nhiều từ ngày.”

 

Chỉ hổ, mới ôm về - dĩ nhiên câu Tả Hạo chỉ dám thầm nghĩ trong lòng.

 

Thiệu Tranh đuổi: “… Không việc gì thì .”

 

Tả Hạo giận, còn cố sang chị dâu che khuất:

 

“Đồng chí Trần, cô chơi vui nhé, đây. À, là Tả Hạo.”

 

Nói xong, thanh niên vui vẻ chạy mất.

 

Trần Lộng Mặc còn Thiệu Tranh cố ý bôi đen Tả Hạo. Không Tả Hạo gì khiến thật ý nữa.

 

Cô bật , thò tay chọc lưng :

 

“Không định dẫn em xem giao lưu ?”

 

Thiệu Tranh , trong lòng chua xót: “Đồng chí Trần?”

 

“… Ừ!”

 

“Em thật sự trả lời ?”

 

Dù trong lòng ghen, Thiệu Tranh cũng trách móc bạn gái.

 

Trần Lộng Mặc ngẩng cằm: “Sao thể? Đồng chí Thiệu?”

 

Thiệu Tranh ngu, ngạc nhiên cô gái, thấy rõ sự vui trong mắt cô, liền cúi gần, dịu dàng hỏi: “Anh em giận ?”

 

Phản ứng cũng chậm.

 

Trần Lộng Mặc nghĩ trong chuyện tình cảm, dù nam nữ cũng nên vì yêu mà chịu thiệt.

 

Thấy hỏi, cô thẳng thắn: “Nữ đồng chí chuyện với là ai?”

 

“Em chủ nhiệm Lưu?”

 

Trần Lộng Mặc ngẩng đầu , thấy hôm nay mặc bộ quân phục mới tinh, trai hết mức, thu hút ai nữa đây?

 

… Áo khoác cũng mặc, sợ lạnh dẫn đến viêm khớp ?

 

Càng nghĩ càng giận, cô đầu bước về phía ký túc xá, hừ hừ:

 

“Chính là chuyện với lúc nãy.”

 

Nghe ý ghen, Thiệu Tranh nhanh chân đuổi theo, cúi cô, giải thích:

 

“Chủ nhiệm Lưu là tổ chức hoạt động của nhà máy dệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-151.html.]

 

kết hôn, con cũng mấy tuổi .”

 

Trần Lộng Mặc ngượng, nhưng vẫn cứng miệng: “Biết rõ thế.”

 

“Con cô hôm nay cũng đến đây theo mà.

 

Anh là một trong những phụ trách phía quân đội, đương nhiên …”

 

“… Ừ.”

 

Thiệu Tranh vốn , giờ càng rạng rỡ.

 

Anh thích cô để ý, nhưng cũng tiếc nếu cô buồn.

 

Nghĩ , thấy xung quanh , cúi xuống nhanh chóng thổ lộ: “Yên tâm, chỉ thích bình dấm chua bé nhỏ thôi.”

 

Không ngờ Trần Lộng Mặc ha ha hai tiếng, hờn dỗi : “Em cũng chỉ thích , chai giấm to đùng.”

 

Thiệu Tranh xoa xoa mũi, Duật Duật đang trêu cố ý bôi đen Tả Hạo, lập tức cũng thấy ngại ngùng.

 

Mãi đến khi thấy đoạn đường càng lúc càng quen thuộc, mới gượng hỏi: “Chúng đang thế?”

 

Lo lắng lạnh, một lòng lấy áo khoác, Trần Lộng Mặc ngoảnh đáp: “Đến ký túc xá của .”

 

Thiệu Tranh đỏ mặt...

 

Như ?

 

nhanh quá ?

 

Điều kiện phòng ở của đơn vị 738 tương đối , phòng ở quá chật chội.

 

Cấp đoàn trưởng trở lên đều thể phân phối ký túc xá đơn.

 

Trần Lộng Mặc theo bạn trai phòng của , ngoài dự đoán thấy một căn phòng ngăn nắp.

 

“Ngồi lên giường , ghế lạnh.”

 

Nhìn quanh ký túc xá một lượt, Thiệu Tranh lập tức chỉ chiếc giường dọn gọn gàng.

 

Trần Lộng Mặc vội , mà giữ lấy tay bạn trai đang định rót nước cho , bất ngờ phát hiện tay ấm áp.

 

Vốn hưng phấn vì đưa đối tượng lãnh địa riêng, giờ chủ động nắm tay, Thiệu Tranh hầu kết lăn lăn, theo bản năng lật tay nắm lấy bàn tay mềm mại : “Sao thế?”

 

“Anh mặc ít thế, em tưởng sẽ lạnh, nên định sang ký túc xá lấy áo khoác...”

 

Đàn ông rốt cuộc là loài sinh vật kỳ diệu gì, trời âm mười mấy độ, mặc ít thế mà thấy lạnh.

 

Thiệu Tranh bừng tỉnh, lúc mới hiểu vì cô bạn gái nhỏ đột nhiên đề nghị sang ký túc xá.

 

Anh véo má cô, : “Anh lạnh, mặc là đủ .”

 

Câu khiến Trần Lộng Mặc thật sự ghen tị, áo khoác còn mặc mà gọi là đủ ?

 

Cô thuộc tuýp sợ lạnh, mặc kín từ đầu đến chân.

 

“Uống sữa ?”

 

Thiệu Tranh lấy sữa từ tủ, miệng hỏi nhưng tay bắt đầu lấy nước nóng để pha.

 

Thấy , Trần Lộng Mặc gì nữa, mà bắt đầu quan sát cách bài trí phòng của , tính toán lát nữa cần mang gì sang đây.

 

“Nè, còn nóng em uống cẩn thận nhé.”

 

Trời lạnh, nhiệt độ giảm nhanh, Thiệu Tranh đưa cốc sữa cho cô gái, hiệu bảo cô uống nhanh.

 

Trần Lộng Mặc dịch sang bên, nhường chỗ, nhận lấy cốc sữa, uống hỏi:

 

“Anh thể rời bao lâu?”

 

Thiệu Tranh sát bên cô, vòng tay ôm eo, kéo cô sát , đáp:

 

“Không cần , công việc phía Chính ủy Hồ tiếp quản, nhưng nửa tiếng nữa về đơn vị.”

 

“Vậy tối nay ăn xong giúp em chuyển đồ sang đây nhé.”

 

Nghe , trong lòng Thiệu Tranh dâng lên niềm vui khó tả, bàn tay to ôm eo cô cũng vô thức siết chặt.

 

Việc bạn gái nhỏ dọn sang ở với , trong mắt Thiệu Tranh, là biểu hiện của việc quan hệ hai tiến thêm một bước.

 

 

Loading...