Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-11-12 03:14:28
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thoáng thấy biểu cảm khiếp sợ của mấy , họ đồng loạt buông tay .

 

Tào Thu Hoa hổ vuốt tóc, định chào hỏi thì thấy tiếng Nguyệt Quế mách tội:

 

“Duật Duật, cho chị ăn đường.”

 

Trần Lộng Mặc ngơ ngác:

 

“Hả? Tại như ạ?”

 

Tào Thu Hoa tức đến bật , giơ tay ấn trán:

 

“Nói bậy! Là cho con ăn ?

 

Là bác sĩ bảo bụng con to quá, ăn đồ dễ béo.”

 

Biện Cửu Hương đảo mắt, liền “cạp cạp” vài tiếng, nhai nát viên kẹo nuốt chửng.

 

Mọi

 

---

 

Dù ấn tượng ban đầu buồn , nhưng Vân Xuân thấy thoải mái hơn.

 

Mẹ chồng tương lai trông thì vẻ lạnh lùng, nhưng thể vui đùa với chị dâu, hẳn là dễ gần.

 

Chị dâu lớn trông xinh , nhưng chuyện một lúc thì thấy tính tình phần trẻ con.

 

Vân Xuân vốn là kiểu ‘trong ngoài nhất quán’, bề ngoài mang khuôn mặt ngây thơ vô hại, bên trong thiếu thủ đoạn và quyết đoán.

 

Huống chi, cô em chồng với vẻ ngoài cổ điển ẩn chứa sự tinh quái.

 

Nói nhỉ, khi hiểu rõ tính cách các thành viên nữ trong nhà, Vân Xuân bỗng thấy ấm lòng.

 

Họ… chắc chắn là một gia đình thú vị.

 

“Nhà lão đại chỉ ba phòng, con ở tạm phòng nhé?”

 

Hỏi thăm đôi câu, Tào Thu Hoa dẫn đối tượng của con trai thứ ba đến căn phòng nhỏ con gái ở.

 

Vân Xuân vội đồng ý, hỏi :

 

“Đây là phòng của lục ?”

 

Tào Thu Hoa gật đầu:

 

“Vốn định cùng chú sang bên tiểu Thiệu…

 

Ừm, tiểu Thiệu là bạn trai của Duật Duật, nhưng con bé chịu, bảo nó sang bên tiểu Thiệu…

 

Tửu Tửu yên tâm, tuy giường đất, nhưng chẳng lạnh .”

 

Vân Xuân quan tâm giường đất , cô ngại ngùng lục :

 

“Vậy để cháu và Trần Hoài ngoài ở .”

 

Nào mới đến đuổi em chồng ?

 

Thế thì thành thế nào chứ.

 

Thấy cô bối rối, Biện Cửu Hương ôm bụng an ủi:

 

“Em đừng nghĩ nhiều, Duật Duật tự nó sang bên nhà bạn trai.”

 

Trần Lộng Mặc véo tay chị dâu, giữ nụ nhiệt tình:

 

“Phải đấy, em sang bên bạn trai, chị ba đừng ngại.”

 

Hai đàn ông vội về ăn cơm trưa, nhà câu .

 

“Con bé c.h.ế.t tiệt , mày gì?”

 

Trần Võ Văn đùng đùng nổi giận, tâm trí bình đến bên bờ hỏng mất.

 

Quát xong, liền trừng mắt tên đáng ghét bên cạnh.

 

Còn Thiệu Tranh, chẳng thèm để ý cơn giận của bạn chí cốt, trong đầu lặp lặp lời của đối tượng nhỏ, “bốc” lên cảm giác nóng rực!

 

Trần Tông đen mặt, giơ bàn tay to như quạt mo, tặng con trai một cái đập, đợi nó “au” một tiếng tỉnh , tiện tay tặng Thiệu Tranh một cái, ồm ồm giải thích:

 

“Nhà đủ chỗ, con đưa lão tam sang ký túc xá của đồng đội ở tạm, nhường phòng đơn cho Duật Duật.”

 

Cảm thấy phía lưng nóng rát, Thiệu Tranh cũng dám xoa, lúc nãy đúng là mơ quá xa

 

---

 

“Anh, buổi chiều vẫn hoạt động giao lưu ?”

 

Trên bàn ăn, cả nhà quây quần, Trần Lộng Mặc nhớ đến hoạt động hôm nay trong đơn vị, tò mò hỏi.

 

Trần Võ Văn đang giận cá c.h.é.m thớt, lạnh:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-150.html.]

 

“Liên quan gì đến mày? Mày bạn trai ?”

 

Trần Lộng Mặc trợn mắt cả, chỉ đàn ông bên cạnh:

 

“Em hỏi , cả đừng xen .”

 

Thiệu Tranh ho nhẹ, nén gắp cá cho bạn gái:

 

“Chúng so đo với kẻ tính. Em xem ?”

 

“Em cũng tò mò, ạ?”

 

Thiệu Tranh gắp thịt cá bỏ bát cô gái:

 

“Được, nghỉ trưa xong qua đón em.

 

Nếu rảnh thì để Tiểu Phương qua đón.”

 

Trần Lộng Mặc:

 

“Em tự .”

 

Thiệu Tranh vẫn kiên định:

 

“Để đón em.”

 

“… Được thôi.”

 

Trần Lộng Mặc từ chối, sang chị dâu và chị ba:

 

“Các chị ?”

 

Biện Cửu Hương lắc đầu:

 

“Hồi kết hôn tham gia mấy , chẳng .”

 

Vân Xuân cũng gật đầu:

 

“Chị cũng xem nhiều , nữa, để chị gọi điện báo bình an cho nhà.”

 

Trần Hoài múc cho bạn gái bát canh:

 

“Anh cùng em.”

 

Trước mặt bố chồng tương lai, Vân Xuân ngại, nhưng vẫn đáp:

 

“… Dạ.”

 

---

 

Các chị dâu đều xem giao lưu, Trần Lộng Mặc cũng giảm hứng thú.

 

ở nhà mà cũng chẳng việc gì, nên hai giờ chiều, khi Tiểu Phương qua đón, cô vẫn theo.

 

Chủ yếu là sang phòng đơn của Thiệu Tranh xem thử.

 

“Chị dâu, đoàn trưởng phân công phụ trách nghi lễ, giờ rảnh.”

 

Thấy chị dâu vui, Tiểu Phương giúp đoàn trưởng nhà giải thích.

 

Trần Lộng Mặc :

 

“Em , nhưng trọng tài cho các cặp đôi liệu ?”

 

Không cô tự ti, nhưng với ngoại hình của Thiệu Tranh, chẳng sẽ tăng áp lực cho các quân nhân khác ?

 

Tiểu Phương hiểu ý, hắc hắc:

 

“Không sợ ạ, đoàn trưởng giải thích từ đầu là bạn gái .”

 

“Giải thích… Giải thích kiểu cũng ?”

 

Trần Lộng Mặc dừng bước, nét mặt tắt lịm, về phía đôi nam nữ xa.

 

nghi ngờ gì, nhưng con vốn kỳ lạ, khi yêu thì lòng chiếm hữu sẽ trỗi dậy.

 

Nên dù chẳng gì, trong lòng cô vẫn khó chịu.

 

Tiểu Phương mới 19 tuổi, theo ánh mắt cô sang, mới phát hiện đoàn trưởng nhà đang chuyện với một phụ nữ ăn mặc chỉn chu ngay cửa hội trường.

 

Thằng bé mặt mày nhăn nhó, cất giọng gọi:

 

“Đoàn trưởng, chị dâu đến !”

 

Tiếng gọi chỉ khiến Thiệu Tranh giật , mà còn khiến xung quanh đều ngoái .

 

Bị Tiểu Phương cho bất ngờ, Trần Lộng Mặc càng giật b.ắ.n .

 

Đặc biệt khi ánh mắt xung quanh đổ dồn về phía cô, cô hổ chạy trốn.

 

… Trần Lộng Mặc nheo mắt đàn ông đang chạy tới, tính khí nhỏ nhen trỗi dậy.

 

Loading...