Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-11-12 03:14:27
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không …” - Cô thật ngờ cô em chồng tương lai nhiệt tình đến .

 

Nghĩ đến đó, Vân Xuân ngẩng đầu lên, giật phát hiện hai còn cách bảy tám mét giờ mặt.

 

Trần Lộng Mặc liếc ba hơn hai năm gặp, giờ chắc khỏe hơn hẳn, nhoẻn miệng chào Vân Xuân: “Chị ba, em là lục Trần Lộng Mặc.”

 

Nói cô vòng tay qua cánh tay ba Tông giới thiệu: “Đây là bố em.”

 

Vân Xuân vốn dễ hổ.

 

Cô theo họ , từ nhỏ ông ngoại nuôi dạy như con trai, với kỳ vọng một ngày sẽ trùng hưng sự nghiệp rượu trăm năm của gia tộc họ Vân.

 

lúc , cô em chồng tương lai xinh như thiên tiên gọi là chị ba, cô vẫn đỏ mặt.

 

Vừa mừng, bối rối.

 

Dù Trần Hoài nhiều gia đình , em gái hiểu chuyện, cô vẫn ngờ ngay gặp đầu tiên nhận sự chào đón tình đến .

 

Gượng định chút cảm xúc đang dâng trào, Vân Xuân cũng chào : “Chào chú, chào lục .”

 

Trần Tông ít , chỉ gật đầu: “Cháu đường xa vất vả .”

 

Vân Xuân liếc bạn trai, thành thật : “Không vất vả ạ, Trần Hoài chăm sóc cháu chu đáo.”

 

Trần Tông vỗ vai đứa con trai cao lớn bằng , khuôn mặt chín chắn hơn , đương nhiên : “Đó là trách nhiệm của nó, là đàn ông mà.”

 

Nhận thấy chị ba vẻ căng thẳng, Trần Lộng Mặc đang trò chuyện với ba liền xen :

 

“Chị ba mệt ? Xe đỗ ngay ngoài , chúng lên xe về , chuyện nhé?”

 

“Được, lên xe thôi.”

 

“Thực Thu Hoa cũng đến đón hai lắm, nhưng chị dâu cả bụng gần tám tháng, trong nhà .”

 

Lên xe, Trần Tông ghế , Trần Lộng Mặc cùng ba và chị ba ở hàng .

 

Vân Xuân ngơ ngác:

 

“Mẹ em?”

 

Trần Lộng Mặc cũng sững , cô ngập ngừng về phía trai đang phía bên :

 

“Anh, với chị ba về quan hệ gia đình ?”

 

Trần Hoài gãi đầu:

 

“Anh với chị ba em mới yêu , kịp .”

 

Mới yêu gặp phụ ?

 

Nhìn vẻ mặt bối rối của cô em gái, Trần Hoài buồn :

 

“Đã yêu là tính chuyện kết hôn .

 

Lần kỳ nghỉ nên tranh thủ về thăm nhà, gì lạ ?”

 

Câu khiến cô cảm giác như nhà trai ế lâu ngày.

 

Vừa thương liền lập tức đưa về gặp gia trưởng để ấn định chuyện trăm năm.

 

Trần Lộng Mặc bĩu môi, gạt sang chuyện một bên, chủ động giải thích cho chị dâu:

 

“Em với ba em ruột.”

 

Vân Xuân bừng tỉnh:

 

“Thảo nào hai chẳng giống chút nào.”

 

Sao tập trung điểm đó? Trần Lộng Mặc khổ:

 

“Em với ruột cùng cha cùng cũng chẳng giống chút nào…”

 

Rồi cô kể sơ qua mối quan hệ trong gia đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-149.html.]

 

Nghe xong quan hệ gia đình nhà chồng tương lai phần phức tạp, Vân Xuân vốn tưởng yêu một binh sĩ quê mùa, giờ cũng hoang mang.

 

---

 

“Sao giờ vẫn về?”

 

Trong khu gia đình, Tào Thu Hoa bao cửa ngóng ngoài.

 

Biện Cửu Hương đang lén bỏ một viên kẹo miệng, nhỏ:

 

“Chắc sắp về thôi, hỏi bao nhiêu .”

 

Nghe thấy giọng của con dâu vẻ , Tào Thu Hoa trừng mắt con dâu:

 

“Con ăn gì thế?”

 

Cũng bà keo kiệt, mà dạo con dâu uống canh bổ thai quá nhiều.

 

Sáng đến bệnh viện quân đội khám, bác sĩ thai nhi phát triển nhanh, nên kiêng ăn chút, nhất là những thứ dễ gây tăng cân.

 

Kỳ lạ là, con dâu ăn nhiều đồ bổ mà mặt chẳng béo lên chút nào, cứ tưởng , ai ngờ mùa đông mặc đồ dày nên khó , bổ đứa bé.

 

Nếu bác sĩ nhắc nhở, lúc Nguyệt Quế sinh nở sẽ khổ sở lắm.

 

Nghĩ , Tào Thu Hoa lập tức mặt nghiêm khắc, giơ tay với con dâu:

 

“Tự con là bác sĩ, mà chẳng kiêng khem gì cả, trong miệng đang ăn gì?

 

Nếu là kẹo thì nhổ ngay.”

 

Biện Cửu Hương tiếc.

 

Dạo chồng nuông chiều quá , cô ăn nhiều, luôn thấy trong miệng thiếu thiếu cái gì.

 

Thường ngày hai con vốn thiết, cô ăn gì cứ tự nhiên lấy.

 

từ sáng khi bệnh viện về, tất cả đồ ăn vặt trong nhà đều khóa .

 

Mấy món kẹo bánh bàn, cũng là để tiếp đón em dâu ba mà chuẩn .

 

Nghĩ đến đó, Biện Cửu Hương - m.a.n.g t.h.a.i ba năm mới khó khăn cục kẹo - che miệng , lắp bắp: “Không đường.”

 

(Mang thai ba năm mới khó khăn cục kẹo là dạng ví von. Kiểu Biện Cửu Hương thèm nên cảm giác như lâu lắm mới ăn một viên kẹo).

 

Tào Thu Hoa suýt nữa bật , bà tiến gần:

 

“Không đường con ngậm lâu thế? Mau nhổ . Nếu con đói bụng, món khác cho con ăn.”

 

chỉ ăn đường - cũng chẳng chút sợ hãi chồng.

 

Biện Cửu Hương tiếp tục che miệng:

 

“Không… nhổ, con chỉ ăn đường.”

 

“Hử, con bé , nhổ ?”

 

“Không nhổ! Không nhổ!”

 

“Nhổ ?”

 

“Không!”

 

“......”

 

Vừa mới giới thiệu với chị ba rằng Thu Hoa và chị dâu đều hiền lành, đẩy cửa thấy cảnh chồng nàng dâu đang tranh cãi quyết liệt.

 

Trần Lộng Mặc… thấy nhức đầu quá.

 

dám sắc mặt chị ba lúc , c.ắ.n răng hỏi:

 

“Hai … đang gì thế?”

 

Nghe thấy tiếng , chồng và nàng dâu đồng thời đầu .

 

Loading...