Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:03:02
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Lộng Mặc giải thích, cởi găng tay, nắm lấy bàn tay to của xoa xoa.

 

Tay hai chênh lệch lớn, cô thể bao trọn.

 

Trần Lộng Mặc xoa cúi đầu hà , ấm nhanh, miệng quên nhắc:

 

"Không em bảo chụp xong thì đeo găng tay ?

 

Đóng băng , ngốc thế!

 

Lỡ nứt da ngứa thì ?

 

Sau mỗi năm đều tái phát đấy..."

 

Không ngờ cô gái , khi cô hà tay , Thiệu Tranh cảm thấy m.á.u trong sôi sục.

 

cô chỉ thương .

 

Dù rõ cô chỉ đơn giản giúp sưởi ấm.

 

lúc , Thiệu Tranh vẫn cảm thấy cô gái nhỏ hơn tám tuổi trân trọng.

 

Nhận thức khiến càng xúc động.

 

Trong giây phút, xúc động, vui mừng, ngại ngùng... tất cả cảm xúc ùa về vì hành động nhỏ của đối tượng.

 

Anh chìm đắm đến mức thấy cô nhắc nhở, chỉ chậm rãi cúi xuống, tiến gần đôi môi đang lời ngọt ngào.

 

"Em ... Ừm..."

 

Đợi mãi thấy hồi đáp, Trần Lộng Mặc ngẩng đầu, ngờ hết câu hôn, cô sửng sốt, mắt tròn xoe .

 

Lần , Thiệu Tranh chỉ hôn nhẹ rời .

 

"Đây là bên ngoài đó!"

 

Cô gái tỉnh thì thầm nhắc nhở.

 

"Không , mặc quân phục."

 

Trần Lộng Mặc nghẹn lời, ánh mắt vô thức quần áo , định thêm thì nụ hôn ập xuống.

 

Lần , nó nồng nhiệt, mãnh liệt và miên man...

 

Không bao lâu, khi Trần Lộng Mặc Thiệu ôm lòng, điều chỉnh nhịp thở từ phía , môi cô tê rần.

 

Cô lén chạm môi, cảm thấy đối tượng thường ngày kiềm chế, nhưng khi nhiệt tình, dường như mấy ngày thiệt thòi.

 

Cảm nhận đối tượng nhỏ cựa quậy trong lòng, Thiệu Tranh cúi xuống hôn lên má lạnh của cô, mới hài lòng hỏi:

 

"Sao thế?"

 

Trần Lộng Mặc l.i.ế.m môi tê, trách hôn quá lâu và dữ, nhưng lời đến miệng ...

 

Cuối cùng, cô ôm eo , áp mặt n.g.ự.c , mơ hồ:

 

"Thì hôn ngoài trời lạnh thế cũng tê cóng."

 

Thiệu Tranh đang tận hưởng sự nũng của đối tượng thì cứng đờ...

 

---

 

Chuyến công viên BZ thật vui.

 

Bốn đợi đến 3 giờ 30 chiều mới lên xe về.

 

Trên đường, Trần Lộng Mặc ríu rít kể các điểm vui chơi.

 

Cuối cùng cô vẫn trượt băng, đối tượng dắt tay dạy chơi bóng băng...

 

Sau nhiều ngoài sân, ngắm Thiệu và ba chơi bóng mắt, cô cũng mạnh dạn chơi trượt băng với lũ trẻ, ném tuyết, hòa đám đười lạ, đùa, chơi bóng tuyết hỗn loạn...

 

Tóm , với Trần Lộng Mặc, thứ ở đây đều tuyệt vời.

 

Đến nỗi khi khát, đối tượng ghi cảnh... cô mặt đầy dữ tợn c.ắ.n lê đông lạnh cũng thấy giận. Thậm chí còn cảm thấy bức ảnh đó thật đáng quý.

 

Cô nhắc nhắc :

 

"Lần ."

 

Mỗi , cô đều nhận câu trả lời dịu dàng, chiều chuộng:

 

"Được."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-146.html.]

Mỗi lúc , Trần Lộng Mặc nghĩ... yêu thật tuyệt.

 

Cô hạnh phúc, và mong những cô quan tâm cũng tình yêu nồng nhiệt và .

 

... Trần Lộng Mặc ngờ niềm vui đến nhanh thế.

 

6 giờ tối, khi trời chỉ còn một vệt sáng, mấy mới về đến nhà, bước cả Trần Võ Văn thông báo tin sốc:

 

"Lão tam yêu, đều ở đây, nên dẫn về cho gặp."

 

"Lão tam và yêu quen khi nào?"

 

Tào Thu Hoa hỏi .

 

Tính con thứ hai Tào Lưu 23 tuổi, con thứ ba Trần Hoài năm nay 21, yêu cũng bình thường.

 

ngờ, dẫn về đột ngột thế, đó chẳng tin tức gì.

 

Trần Lộng Mặc cũng tò mò, trong mấy em, ngoài cả, ai ngờ ba là yêu đầu tiên.

 

Thật kỳ lạ, cô tưởng họ sẽ kết hôn 30 tuổi.

 

Nghĩ , cô cả với vẻ mặt háo hức, chi tiết.

 

"Đừng vội, xuống , đến giờ cơm tối, ăn ."

 

Thiệu Tranh ôm đối tượng xuống.

 

Chơi đùa cả ngày, đặc biệt hơn hai tiếng xe, chân mỏi nhừ.

 

Trần Lộng Mặc từ chối sự nâng đỡ của đối tượng, vui vẻ xuống.

 

Thấy cô khó chịu, Thiệu Tranh nhíu môi:

 

"Tối nay nhà tắm nước, ăn xong ngâm , mai càng đau."

 

Trần Võ Văn liếc bạn, lo lắng hỏi:

 

"Sao thế?"

 

Tào Thu Hoa cũng khó khăn xuống, vỗ chân:

 

"Không , chạy cả ngày mệt thôi, con nhanh kể chuyện lão tam , cô gái tên gì?

 

Bao nhiêu tuổi?

 

Quê ở ?

 

Quen thế nào?

 

Được bao lâu..."

 

Nghe liên tục hỏi, Trần Võ Văn vội trả lời, mà cùng lão Thiệu bếp mang cơm chiều .

 

Biết đối tượng thích sạch sẽ, khi đồ ăn lên bàn, Thiệu Tranh lấy khăn ướt rửa sạch cho cô lau tay.

 

Đương nhiên, quên vợ tương lai.

 

Tào Thu Hoa nhận khăn, lập tức quan tâm con thứ ba nữa.

 

Bà là kiểu vợ càng con rể càng ưa.

 

Đặc biệt hôm nay, thấy chăm sóc con gái chu đáo, bà càng xem như con trai, ánh mắt dịu dàng.

 

Trần Võ Văn thấy ê răng, sang lẩm bẩm với bạn:

 

"Nịnh nọt, đê tiện."

 

Thiệu Tranh phản ứng, thích chăm sóc cô gái nhỏ, cũng để tâm đến những mà cô quan tâm.

 

Tào Thu Hoa thấy hành động của con trai, dù gì, nhưng từ vẻ mặt đen đúa của .

 

Đang ở trạng thái , bà trách:

 

"Lão đại, đang c.h.ử.i đấy ?

 

Tiểu Thiệu đưa khăn con bé thôi gì mà khó chịu chứ?"

 

Trần Võ Văn ngờ đổi thái độ với lão Thiệu nhanh thế, sợ oan ức, còn rửa chân cho vợ mỗi ngày, khoe ?

 

Thấy biểu cảm của chồng, Biện Cửu Hương nghĩ gì, sợ bậy vội :

 

"Mọi ăn cơm ạ, con đói ."

 

Thai phụ thể đói, thế là cầm đũa.

Loading...