Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-11-11 03:26:01
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đang rùng định nhà thì cô tiếng nước đổ "rào", giọng phụ nữ tò mò vang lên.

 

Trần Lộng Mặc đầu , thấy một phụ nữ ba mươi tuổi, đang định lên tiếng.

 

Thì phụ nữ mắt sáng rỡ:

 

"Cô là em chồng của Nguyệt Quế ?"

 

Gọi thẳng tên thật của chị dâu, hẳn là quan hệ tệ, Trần Lộng Mặc nhếch môi, ngoan ngoãn chào:

 

"Chào chị, em là Trần Lộng Mặc."

 

" đúng , Nguyệt Quế nhắc đến, đúng tên ...

 

Chị là vợ trưởng đoàn ba, tên Phương Bình, cô cứ gọi chị là chị Bình là .

 

Ôi, cô mặc ít thế ngoài ?

 

Cô về phòng , lát nữa Nguyệt Quế dậy, chị sẽ qua chơi, chúng chuyện..."

 

Thấy cô gái mặc đồ mỏng, dù tò mò đến mấy cũng thể giữ , Phương Bình vội bảo cô về phòng, kẻo lạnh.

 

Trần Lộng Mặc thực sự thấy lạnh, nên khách sáo với đối phương mà gật đầu:

 

" là lạnh thật, chị Bình, em về ."

 

"Ừ ừ, !"

 

Phương Bình tươi, đợi khi thấy cô gái nhà đoàn trưởng Trần, cô mới vỗ đùi, xách thùng gỗ chạy nhà, miệng lẩm bẩm:

 

"Ngoan và xinh thật, Nguyệt Quế quá, em chồng nhà cô như tiên nữ giáng trần."

 

---

 

Bên .

 

Thiệu Tranh, vì nghĩ đến đối tượng đang ở gần và thể ở cùng mấy tháng, phấn khích đến mức trằn trọc ngủ, nửa đêm còn dậy hít đất cho tiêu bớt năng lượng.

 

Sáng nay tỉnh dậy từ khi tiếng kèn báo thức của đơn vị vang lên.

 

Sửa soạn xong, liền ngoài tập thể d.ụ.c buổi sáng.

 

Sau nửa giờ luyện tập, vội thẳng tiến đến nhà tìm lão Trần.

 

Trần Võ Văn với vẻ mặt hiểu: "Có việc gì ?"

 

Thiệu Tranh: "Qua nhà ăn sáng."

 

Nghĩ bạn đến thăm bố , Trần Võ Văn toe toét, thở bốc khói trong giá lạnh:

 

"Thằng nhóc, uổng công bố tao thương mày, thôi, sáng nay định qua nhà bếp lấy đồ, mày cùng tao."

 

Trần Tông im lặng bên cạnh con trai, chỉ nhìnlướt hai , gì.

 

Không , mà Thu Hoa cho.

 

Thiệu Tranh...

 

Mồng tám tháng giêng, khí Tết tan, nhà bếp hôm nay bữa sáng khá thịnh soạn.

 

Bánh bao nhân thịt băm nhuyễn với bắp cải.

 

Dù tỷ lệ thịt nhiều, nhưng ít nhất đậm vị hơn bánh bao thường.

 

Nghe tin, binh sĩ xếp hàng đông hơn hẳn khi.

 

Quen , họ tụ tập xếp hàng trò chuyện, thành khi Trần Võ Văn và Thiệu Tranh mang bữa sáng về nhà, gần 7 giờ.

 

Trần Lộng Mặc mở cửa, thấy hai liền nhường đường:

 

"Mẹ hôm nay bánh bao?"

 

Trần Võ Văn: " , thèm ?

 

Em đợi một chút nhé.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-133.html.]

Bánh đem về nguội mất giờ cho lên xửng hấp một chút."

 

"Em thèm đến mức đấy ?"

 

Vốn bận tâm lời trêu của , nhưng thấy Thiệu vẻ suy nghĩ, tin thật, cô bất giác buồn .

 

Vừa , cô đưa tay đỡ lấy bát từ tay trai:

 

"Để em cho, xem chị dâu , 20 phút nữa ăn sáng."

 

Trần Võ Văn khách sáo với em gái, đưa bát to đựng hơn chục cái bánh bao.

 

Tào Thu Hoa thì định đỡ lấy phần của tiểu Thiệu.

 

Thiệu Tranh đưa mà :

 

"Dì, để cháu và Duật Duật lo, chờ một lát."

 

Trần Võ Văn đầu từ cửa phòng ngủ:

 

" , đừng khách sáo, lão Thiệu là nhà, cứ sai bảo, mới tự nhiên, coi như con trai mà sai."

 

Tào Thu Hoa liếc đứa con ngốc, cố nữa, cầm giẻ lau bàn. Trong đầu bà suy nghĩ, khi con trai cả sự vật liệu hối hận đến xanh ruột .

 

---

 

"Khi nào với cả thì nhỉ?"

 

Vào bếp, Trần Lộng Mặc đối tượng sắp xếp lên ghế, chống cằm bận rộn.

 

Thiệu Tranh múc nửa nồi nước, đặt xửng lên, xếp bánh bao đậy vung, xuống nhóm bếp.

 

Nghe , cô gái xa, trả lời ngay mà vẫy tay:

 

"Lại đây cạnh ."

 

Có tật giật , Trần Lộng Mặc theo bản năng ngoảnh phía phòng khách, do dự ba giây giữa đóng cửa và mở cửa, quyết định mở cửa, bưng ghế dịch gần đối tượng.

 

Thiệu Tranh đưa tay trái , ánh mắt dịu dàng .

 

Trần Lộng Mặc mím môi, kìm nén nụ , giả vờ bình tĩnh đặt tay lòng bàn tay .

 

Tay mềm mại trong tay, Thiệu Tranh lập tức nắm chặt, kéo về đặt lên đùi mới hài lòng:

 

"Càng sớm càng , tối nay luôn nhé?"

 

Anh ước gì ngay bây giờ, nhưng chiều nay đơn vị đại hội khen thưởng.

 

Hiểu tính bạn , một khi tiết lộ chuyện thích Duật Duật, chắc chắn yên.

 

Hơn nữa, đó cố tình giấu giếm... nếu lão Trần nổi giận, thể đ.á.n.h trả, thể đ.á.n.h bầm mặt.

 

Là trưởng đoàn sắp phát biểu tại đại hội, Thiệu Tranh nghĩ, đợi đại hội khen thưởng chiều nay sẽ thích hợp hơn.

 

Trần Lộng Mặc vốn định sớm, gật đầu đồng ý:

 

"Tối cũng , đợi các đến đơn vị, em sẽ với chị dâu, lúc cả nổi giận, chị dâu còn thể giúp."

 

Thiệu Tranh sợ đánh, từ nhỏ nghịch ngợm, ít đ.á.n.h .

 

Lớn lên, dù bớt , nhưng vài năm đ.á.n.h giặc cũng ít đụng độ, giờ huấn luyện cũng tránh khỏi va chạm.

 

Vài cú đ.ấ.m với thực sự đáng kể.

 

Miễn là công khai bên cô gái nhỏ, chịu mười trận đòn cũng vui.

 

Nghĩ , Thiệu Tranh siết chặt bàn tay nhỏ, cúi xuống, tâm trạng hỏi khẽ: "Em xót, đ.á.n.h ?"

 

Chuyện ngại thừa nhận, Trần Lộng Mặc gật đầu: "Ừ, xót."

 

Không ngờ cô gái thừa nhận thẳng thắn, Thiệu Tranh sửng sốt.

 

Anh cúi , phát hiện ảo giác, mấy tháng gặp, cô gái nhỏ thực sự càng xinh .

 

Nhớ lời cô , Thiệu Tranh bật , giọng ấm áp dễ :

 

"Vậy... hôm qua em mở phong bì lì xì đưa xem ?"

 

Loading...