Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-11-09 03:19:34
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

cứ chìm đắm trong quá khứ, nên cố ý chuyển chủ đề:

 

"Mẹ ơi, chuyện của Thiệu Tranh, với ba con ?"

 

Quả nhiên, sự chú ý của Quý Mạt lôi :

 

"Chưa, mắt với ông ."

 

"Tại ?"

 

Trần Lộng Mặc thật sự ngạc nhiên.

 

Trước đây cô với cha chỉ là đùa thôi, ngờ nghiêm túc như ?

 

"Đợi khi nào hai đứa qua định với hãy .

 

Con mới về mấy ngày, gấp gì chứ?

 

Nhỡ tương lai hợp , chia tay thì ?"

 

"Mẹ… cũng ‘tân tiến’ quá ha."

 

Quý Mạt chấm nhẹ trán con gái:

 

"Làm gì mà ngạc nhiên thế?

 

Kết hôn còn thể ly hôn, ai quy định yêu là nhất định cưới?

 

Con gái cũng nên cổ hủ."

 

Lời khiến Trần Lộng Mặc thực sự kinh ngạc.

 

Dĩ nhiên, cô đồng tình với quan điểm của .

 

đây là thập niên 70, dù ly hôn cũng nhiều, đa đều cho đó là điều sỉ nhục.

 

Tư tưởng của bà Quý Mạt khỏi quá tiến bộ.

 

À , cô nhớ đây nhắc qua một câu, hình như 27 tuổi mới lấy cha.

 

Vậy thì… Chẳng lẽ đó cũng từng đối tượng?

 

Nghĩ , cô liền hỏi luôn.

 

Quý Mạt lấy cái lược , chải chuốt cho mái tóc dài còn nửa khô của con gái.

 

Nghe , ban đầu bà định .

 

nghĩ , bà trầm mặc vài giây vẫn kể:

 

"Trước cha con, quen một ."

 

"Thật ạ?

 

Người đó gì?

 

Tại chia tay?"

 

Quý Mạt liếc ánh mắt tò mò thôi của con gái trong gương, buồn lắc đầu:

 

"Con đây, còn bảo trưởng thành, xem, nhiều hiếu kỳ như ?"

 

Bị trêu chọc, Trần Lộng Mặc thuần thục nũng:

 

"Mẹ ơi~ kể mà, con tò mò lắm."

 

"Thôi , đừng giọng điệu đó nữa, chuyện bình thường ."

 

Quý Mạt chịu nổi con gái nũng, bèn đơn giản kể vài câu:

 

"Hồi đó là thông tin binh, năm thứ tư khi nhập ngũ, lúc 24 tuổi thì quen.

 

Người đó cũng là quân nhân, nhưng thuộc đoàn văn công…

 

Cũng gì đặc biệt, quen hai năm thì lén lút với con gái đoàn trưởng.

 

Người đàn ông đó…"

 

Nói đến đây, vẻ mặt ôn nhu của Quý Mạt thoáng chút châm biếm:

 

"Anh nhờ cha vợ là đoàn trưởng đề bạt, chê cô gái xí.

 

Thế là ăn hồi đầu thảo, còn khuyên cùng ‘giày rách’, rằng khi cả hai cùng đề bạt thành công, sẽ ly hôn về cưới ."

 

Nghe , Trần Lộng Mặc cũng nhăn mặt tỏ vẻ ghê tởm:

 

"Gì mà tra nam thế!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-112.html.]

 

Sau đó thì ạ?"

 

"Mẹ đương nhiên thèm để ý loại , nhưng thật sự phiền phức.

 

Sau đó, cơ hội đề bạt của cũng vì tin đồn thất thiệt mà thất bại.

 

Tức quá, liền tìm ‘tình địch’…"

 

Trần Lộng Mặc kinh ngạc, đầy khâm phục:

 

là tìm con gái của vị đoàn trưởng ạ?"

 

" .

 

Mẹ thật sự bực bội vì chuyện vớ vẩn của nhà họ, nên tìm thẳng cô gái đó, rằng chồng sắp cưới của cô quấy rầy , đề nghị cô nhờ cha cô vận dụng quan hệ, giúp chuyển sang đơn vị khác."

 

Trần Lộng Mặc:

 

"Cô đồng ý ạ?"

 

"Sao đồng ý?

 

Người còn xa cho khuất mắt.

 

Kỳ thực cô cũng là đáng thương, khi quen đàn ông đó lừa dối, tưởng rằng chia tay từ lâu.

 

Sau đó hai lỡ ‘chui chăn’, cô cũng đành chịu, trong lòng chất chứa uất ức, đành nhận thôi."

 

Nói đến đây, Quý Mạt con gái:

 

"Con ‘chui chăn’ là gì ?"

 

Bàn luận đề tài với , Trần Lộng Mặc thấy ngại.

 

tiện thể hiện hiểu quá rõ, kỹ năng khống chế mặt đỏ, nên giả vờ hổ cúi đầu, nhỏ như muỗi:

 

"… Con ."

 

Nghe , thần sắc Quý Mạt phức tạp trong chớp mắt, một nữa cảm thán con gái lớn thật .

 

Bà cân nhắc vài giây, rốt cuộc nên gì, nên tiếp tục chủ đề :

 

"… Sau đó điều đến đơn vị của cha con."

 

"Đến đó là gặp ba ngay ?"

 

"Cũng .

 

Mẹ công tác ở đó mấy tháng mới gặp cha con…

 

Mẹ kể chuyện với con, chủ yếu là rằng khi tìm đối tượng, điều quan trọng nhất là tìm phù hợp, chứ cứ quen là ở bên .

 

Như con gái vị đoàn trưởng , rõ đàn ông đó gì, vẫn cứ lao , cả đời dài lắm, nửa đời mà khổ."

 

Nói xong, bà chọt nhẹ đầu con gái để nhắc nhở:

 

"Chưa cưới thì bảo vệ bản , con hiểu ?"

 

Trần Lộng Mặc dở dở :

 

"Mẹ ơi, tin con gái , thì cũng nên tin gia giáo nhà Thiệu lão tướng quân chứ!

 

Con rể tương lai của còn hổ hơn cả con gái nữa ."

 

Quý Mạt liếc mắt cô:

 

"Ồ? Vậy thì kể cho tỉ mỉ xem, con gì khiến hổ?"

 

Chuyện đó thì…

 

Trần Lộng Mặc đầu giả vờ ngốc.

 

Quý Mạt mắng:

 

"Con bé hư , chừng mực chút đấy, dù đến mấy cũng đừng sợ mà chạy mất, hiểu ?"

 

Trần Lộng Mặc hì hì:

 

"Dạ, chắc chắn !"

 

"Được, vài phần bản lĩnh của ngày ."

 

"Ha ha…"

 

Cuộc sống ở N thị nhàn nhã, tự tại đúng như Trần Lộng Mặc tưởng tượng.

 

Vì mới tiếp nhận công tác, cha cô bận, nhưng mấy ngày nay ông vẫn cố gắng về sớm một chút để ở bên cô.

 

Loading...