Quý Mạt và chồng liếc trong kính chiếu hậu, thấy chồng gật đầu, bà mới vuốt mái tóc mượt của con gái:
"Con đoán , ba lừa con.
Một việc quả thật định, nhưng so với hai năm hơn nhiều.
Tuy nhiên, để phòng ngừa, con hãy về Sơn Thuận thôn ở thêm hai năm nữa, ba con việc mới lo lắng về .
Duật Duật, hãy tin ba , nhiều nhất hai ba năm nữa, chúng thể đoàn tụ."
Điều Trần Lộng Mặc tin, vì lịch sử vốn diễn như .
Cô hỏi:
"Vậy sẽ cùng con về Sơn Thuận thôn chứ?"
Ánh mắt Quý Mạt dịu dàng, bà chồng, chỉ vỗ vỗ con gái cao bằng :
"Mẹ sẽ ở với ba con.
Đừng hỏi tại , đợi ... khi con gả cho con ưng ý, con sẽ hiểu."
Trần Đức Mậu đang vì lời vợ, bỗng biến sắc, đầu trừng mắt con gái:
"Đừng con bừa.
Trong vòng 10 năm, chúng tính chuyện đó."
Câu , Trần Lộng Mặc và tư đầu , ăn ý giả vờ ngốc.
Quý Mạt chịu, bà giận dữ:
"Nói bừa cái gì?
Thêm 10 năm nữa, con gái ông sắp 30 tuổi .
Ông con gái nhà xem, đứa nào chẳng lấy chồng 20 tuổi?"
Trần Đức Mậu hiếm hoi cãi vợ:
"Thì ?
Quản gì?
Người thì quen ?
Lúc và em kết hôn, cũng 30 tuổi ."
Quý Mạt chỉ con gái:
"Vì ông mới chỉ mỗi đứa con gái ."
Trần Đức Mậu vợ cũng chỉ kém 3 tuổi, cũng là kết hôn muộn.
mấy há miệng, ông vẫn , sợ mất mặt mặt con cái, đành chuyển hướng sang con gái:
"Dù cũng kết hôn quá sớm."
Nhìn cha đen mặt vài giây, Trần Lộng Mặc chớp mắt, vẻ mặt vô tội:
"Ba, chuyện cũng nên quá tuyệt đối chứ.
Nếu con thực sự gặp bạn trai hợp gu, con chắc chắn sẽ mà.
Có trai mà nắm bắt, chẳng lẽ để con gái ba trở thành ngốc ?"
Trần Đức Mậu nghẹn lời, quát con gái vài câu, nhưng rốt cuộc cảm thấy thiệt thòi cho cô trong mấy năm qua.
Cuối cùng, ông đành chuyên tâm lái xe, đến chuyện nữa.
Ngược , Quý Mạt tinh ý, bà như suy nghĩ điều gì, khuôn mặt xinh xắn của con gái, nảy sinh nghi ngờ.
Ba năm , do cấp Vương Quân ngụy tạo chứng cứ tố cáo, Trần Đức Mậu gán cho tội danh ' thể tội'.
Sau đó, Vương Quân ngoài dự đoán vị trí sư trưởng.
Một thời gian , Vương Quân thanh tra, ngừng phát hiện chứng cứ tham nhũng, nhận hối lộ, và còn rút chứng cứ hãm hại Trần Đức Mậu.
Tình hình của và Trần Đức Mậu khác .
Trần Đức Mậu thuộc dạng vu oan, tìm thấy chứng cứ thực chất nào.
Thực nhiều đều rõ, Trần Đức Mậu chỉ là vật hy sinh trong cuộc đấu chính trị của lãnh đạo cấp , nên mới thể tiếp tục tại chức ở biên cương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-109.html.]
Dù giáng chức xuống trung đoàn trưởng, đó cũng là phận trong sạch.
Vương Quân là bắt quả tang phạm sai lầm.
Vì , khi tiếp nhận chức sư trưởng, đưa nơi lao động cải tạo trong môi trường khắc nghiệt.
Sau khi vị trí sư trưởng bỏ trống, ít đoán xem Trần Đức Mậu thể trở về .
Không đầy hai ngày , tin tức Trần Đức Mậu minh oan lan khắp khu tập thể.
Đại đa gia đình quân nhân trong khu biến động gì, những quen hai vợ chồng từ thời trẻ cũng khá hòa hợp.
Vì , khi trở về, hai vợ chồng mất nhiều công sức định cuộc sống.
Đây cũng là lý do họ thể rút chút thời gian bận rộn để đón con.
Khi xe tiến khu tập thể của sư đoàn tăng, Trần Lộng Mặc cùng tư cũng tò mò ngắm qua cửa kính.
Cô phát hiện nơi đây khác nhiều so với trong ký ức.
Kiến trúc, qua đường vẫn , ngay cả lều than cửa nhà thím Tú Trân cũng đổi.
Ba năm... chính xác là hai năm chín tháng, tất cả đổi, nhưng dường như tất cả vẫn .
"Chị Quý?
Đón Duật Duật ?
Mau xuống đây , ba năm gặp, nhớ chị c.h.ế.t đây."
Giọng quen thuộc, nhanh nhảu của thím Tú Trân vang lên, xua tan phần nào nỗi buồn vốn nhiều trong lòng Trần Lộng Mặc.
Cô :
"Mấy năm nay thím Tú Trân gửi nhiều đồ cho con.
À, năm ngoái t.h.u.ố.c con gửi cho và ba cũng nhờ thím giúp đỡ tìm đấy."
Quý Mạt , vỗ nhẹ lên con gái:
"Mẹ , đều ghi nhớ trong lòng.
Không sợ thiếu nợ ân tình, bạn bè với đều là , chỉ cần nhớ trả là ."
Nói xong, bà liền mở cửa bước xuống xe.
Trần Lộng Mặc cũng mở cửa bên bước .
Trần Đức Mậu xuống xe, chỉ thò dặn dò:
"Anh thẳng đến đơn vị nhé.
Có việc gì thì gọi điện thoại."
Quý Mạt vẫy tay:
"Anh cứ bận việc của .
Mẹ con em tự chơi với , tối về ăn cơm là ."
"Biết ."
Đáp lời vợ, Trần Đức Mậu sang thiếu niên:
"Thằng tư cùng ba đến đơn vị dạo một vòng ?
Có thể xem xe tăng đấy."
Nghe , Trần Quân mắt sáng rỡ.
Xe tăng !
Cậu định , chợt nhớ đến chuyện mấy hôm chơi, em gái suýt lợi dụng, nên do dự.
Trần Lộng Mặc thấy sự bối rối của , chỉ trợn mắt.
Lẽ nào cô thể bạn trai ba ngày hai bữa ?
câu tiện thẳng, cô đành vẫy tay đuổi :
"Anh tư cứ .
Ở nhà thì em thể chuyện gì chứ?"