Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:31:52
Lượt xem: 89

"Bởi vì từ khi tôi biết ghi nhớ, việc trong nhà trừ của bà ra, những việc còn lại như quét rác chỉ có tôi, rửa rau rửa nồi rửa bát cọ bồn cầu giặt quần áo chỉ có tôi, mỗi ngày nấu cơm cho cả nhà, thức đêm may may vá vá quần áo cũng chỉ có tôi, đến lúc được đi làm, ngoại trừ tiền cơm trưa ra, toàn bộ chi phí rau bếp gần như cũng là tôi giao cho bà, dù rằng từ khi tôi bắt đầu biết chuyện bà cũng chưa từng mua cho tôi một bộ đồ hay cuộn vải nào... Không có tôi ở nhà chẳng phải rất loạn sao? Bà nói có phải hay không?"

Tất cả mọi người ở đây kinh ngạc há hốc mồm.

Cái này, cái này, cái này?

Kỳ thật không chỉ là người ngoài, đến cả người nhà họ Thẩm, Thẩm Vinh Tổ với Thẩm Kiến Huy đều giật mình.

Thẩm Vinh Tổ đúng là không quan tâm cô con gái nhỏ này của mình, bởi vì vợ cũ của ông ta đã sinh cho ông ta hai đứa con trai một cô con gái, hai đứa con trai chắc chắn được coi trọng, con gái vợ trước thì từ lúc ở trong tã lót đã không có mẹ, sợ vợ kế khắt khe với con gái, nên cũng chú ý tới cô ta nhiều hơn, sức lực với thời gian hữu hạn, ông ta lại bận rộn làm việc, đâu có thời gian để ý thêm những cái khác?

Còn về con gái của người vợ sau thì có mẹ ruột để ý, ông ta cũng không để ý tới.

Cho nên thật ra ông ta hoàn toàn không biết gì về Nhan Hoan cả.

Nhưng nếu nói hoàn toàn không biết gì, thì cũng không phải vậy, chỉ là thời buổi này, mấy đứa nhỏ trong nhà mặc quần áo cũ dùng sách giáo khoa cũ với làm ít việc nhà, thì có gì đặc biệt chứ?

Vân Mộng Hạ Vũ

Không phải các nhà đều như thế sao?

Phản ứng của Thẩm Kiến Huy cũng không khác Thẩm Vinh Tổ mấy.

Anh ta biết địa vị của Thẩm Mỹ Châu Thẩm Mỹ Nguyệt ở trong nhà cao hơn Nhan Hoan, nhưng cái này không có cách nào khác, Mỹ Châu là em gái ruột của anh ta, đừng nói là ba bọn họ, đến chính bọn họ, cũng không chấp nhận cho Nhan Quế Phân khắt khe, để Mỹ Châu mặc quần áo cũ của Thẩm Mỹ Nguyệt? Cái này không thể được! Để Mỹ Châu làm việc nhà thay cô ta? Vậy càng không thể!

Còn Thẩm Mỹ Nguyệt với Thẩm Nhan Hoan thế nào, bọn họ lại không xen vào.

Bà ta là mẹ ruột, bà ta thiên vị khắt khe với ai, mấy người con riêng như bọn họ quản làm gì?

Cho nên lúc này nghe Nhan Hoan nói ra những điều này, gương mặt Thẩm Kiến Huy nhất thời cứng ngắc, ban đầu cảm thấy chuyện này hợp tình hợp lý, vẫn giống như mắng chửi nhục mạ Nhan Hoan như trước, nhưng mắng chửi cô như vậy ở trước mặt mọi người, lại giống như không hợp lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-94.html.]

Nhan Quế Phân cũng bị lời nói của Nhan Hoan làm cho choáng váng, ban đầu bà ta cũng muốn phản bác, khẩn trương đè mấy lời của cô xuống, nhưng sau đó Nhan Hoan nói rất nhiều, bà ta cũng không biết nên nói lại chỗ nào, ngơ ngác há hốc mồm, đến cả nước mắt đang chảy ròng ròng lúc nãy cũng dừng lại.

Bà ta ấp a ấp úng, mãi đến khi nghe thấy Nhan Hoan hỏi "Bà nói có đúng không" mới lẩm bẩm nói: "Không phải, không phải như vậy, Tiểu Hoan, là con hiểu lầm rồi..."

Nói xong nước mắt lại chảy ra, nói: "Tiểu Hoan, điều kiện trong nhà không tốt..."

"Không may lại rơi lên trên người tôi, cứ phải rơi lên trên người tôi, ép sạch phải không?"

Nhan Hoan lại cắt ngang lời bà ta: "Cho dù bà muốn nói dối cũng phải nói cái gì có ích chứ? Chúng ta sống trong khu của xưởng sản xuất nhiều năm như vậy, mắt các thím các bác gái trong khu không phát hiện ra sao? Bà còn phủ nhận, coi như mắt của người khác không nhìn thấy sao?"

"Nhưng mà mọi nhà đều như vậy mà..."

Nhan Quế Phân nghe thấy Nhan Hoan nói tới mấy thím mấy bác gái trong sân, ánh mắt đột nhiên sáng lên, nói: "Tiểu Hoan, các thím các bác gái trong sân, có ai không khen ngợi con chứ, nói con là đứa nhỏ hiểu chuyện nhất, hiếu thuận nhất trong nhà chúng ta, Tiểu Hoan, con về với ba mẹ đi..."

Nhan Hoan: ...

Sợ là đầu óc người này có vấn đề rồi?

Nhan Hoan trợn trừng mắt, Nhan Quế Phân lại tiến lên muốn lôi cô lại, khóc sướt mướt nói: "Tiểu Hoan, con thật sự hiểu lầm rồi, con về nhà cùng mẹ đi, về sau mẹ sẽ yêu thương con nhất, những lời con vừa nói, cũng không phải như thế, trong lòng mẹ yêu thương con nhất, chỉ là mẹ không có cách nào, con nói con làm việc nhà, mẹ lo liệu cả nhà, đến bây giờ cũng chưa ngừng lại..."

"Chính bà tự làm việc nhà, tự bà làm không nghỉ, có liên quan gì tới tôi chứ?"

Cuối cùng cũng mặc kệ đây là "mẹ" mình, hô lên: "Bà làm gì cũng vì tôi, từ nhỏ đến lớn tôi không ngừng giặt quần áo từ lớn đến nhỏ cho các người, nấu cơm làm việc may quần áo, bắt nạt tôi, ép tôi giao tiền lương ra, cuối cùng vẫn lợi dụng đến cùng, bán tôi cho một ông già để đổi lại lợi ích cho cả nhà các người, có liên quan gì chứ?"

Thật đúng là rất hợp tình hợp lý mà?

"Tiểu Hoan..."

Loading...