Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 526
Cập nhật lúc: 2025-03-15 20:43:55
Lượt xem: 26
Gần như bọn họ đều khiếp sợ mà nhìn về phía mẹ Kiều, trơ mắt ra nhìn nước trà trộn lẫn với m.á.u đang ở trong miệng, sau đó bằng mắt thường có thể nhìn thấy được khoé miệng đang sưng và tru lên như một con heo sắp bị g.i.ế.c của bà cụ.
Chắc hẳn bởi vì quá mức khiếp sợ mà sau đó ánh mắt của mọi người đều dại ra rồi đồng loạt nhìn về phía Nhan Hoan.
"Bộp" một tiếng, ba Kiều vỗ tay lên trên mặt bàn, vốn dĩ ông cụ nghe thấy lời của đội trưởng Từ nói đã cảm thấy rất tức giận nhưng lúc này nhìn thấy vợ của mình bị đánh thành như vậy thì ông cụ lại càng tức giận đến mức chịu không nổi. Ông cụ không thể phát tiết sự bực tức này lên đội trưởng Từ được nên chỉ có thể nhìn về phía Nhan Hoan quát to: "Cái thứ không có giáo dục từ đâu ra vậy, mày đến nhà bọn tao để g.i.ế.c người sao? Mày cũng chỉ là con ch.ó nhãi con nhà tư bản thôi, mày đang muốn tạo phản sao?"
Vốn dĩ Kiều Chấn Hưng còn muốn chịu đựng nhưng khi nghe xong những lời của ba mình nói như vậy nên cũng không thể nhịn được nữa. Ông ta đã sớm đứng lên chộp lấy Nhan Hoan mà muốn đánh cô, chỉ là bàn tay của ông ta còn chưa kịp bắt lấy được cô thì đã bị cô bắt lấy một cánh tay trước bẻ ngược lại. Một người đàn ông có thân thể khoẻ mạnh như Kiều Chấn Hưng thế nhưng ngược lại lại bị một cô bẻ ném xuống ngã "bộp" trên mặt đất một tiếng.
Mọi người: ???
Ngoại trừ Kiều Chấn Hưng bị ném xuống kêu lên thảm thiết thì còn có một âm thanh khác cũng đang thét lên chói tai, là tiếng thét chói tai của vợ Kiều Chấn Hưng tên là Phùng Tú Thanh.
Lúc này người nhà họ Kiều vừa đang khiếp sợ tức giận lại vô cùng kinh ngạc mà nhìn Nhan Hoan, quả thật cô giống như là quái vật vậy.
Đừng nói là người nhà họ Kiều mà đến ngay cả đội trưởng Từ cũng đều cả kinh.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đội trưởng Từ, đây, đây là gì vậy?"
Ba Kiều đã tức giận đến phát run.
Đột nhiên lại xuất hiện ra một con bé giống như quái vật thế này, còn cả tin tức mà đội trưởng Từ mang lại đây cũng đều khiến ông ta chịu không nổi.
Đội trưởng Từ ho nhẹ một tiếng.
Ông ấy tránh đi bộ dạng thảm hại kia của mẹ Kiều và Kiều Chấn Hưng, run run mí mắt rồi mới nhìn về phía ba Kiều nói: "Cục trưởng Kiều, Hoan Hoan vẫn còn nhỏ tuổi, bởi vì trong thời gian ngắn đã mất cả ba lẫn mẹ, cô út của con bé lại bị người ta giữ lại ở trên Viên Gia Sơn cơ thể càng lúc càng kém, chú út lại đang bị trọng thương cho nên con bé mới không kiềm chế được mà có hơi xúc động, mong mọi người đừng quá so đo với đứa nhỏ."
Ông ấy nói xong lại nhìn thoáng qua khuôn mặt của Kiều Chấn Hưng đang run lên vì tức giận và còn đang giãy giụa ngồi trên mặt đất rồi lại nói: "Chúng ta vẫn nên nói đến chuyện chính sự thì hơn, Chấn Dự bị trọng thương nên cũng chưa thể trở về được. Lần này tôi trở lại là vì yêu cần của cậu ấy và chỉ thị của quân đội đi lên núi đón vợ của Chấn Dự xuống núi. Nhưng những thôn dân trên núi lại nhận được lợi ích của chủ nhiệm Kiều cho nên e là không dễ đưa cô ấy xuống núi được. Vậy nên hôm nay tôi đặc biệt đi đến đây một chuyến là vì muốn phiền chủ nhiệm Kiều có thể sử dụng một chút phương thức liên lạc gửi một tin đến thôn dân trong làng... Chuyện ồn ào đến mức độ này nếu như đồng chí Triệu Lan Huyên và đứa nhỏ trong bụng xảy ra chuyện gì có lẽ người dân trong núi cũng không biết có hậu quả gì đâu... Nhưng nếu như là cục trưởng Kiều và chủ nhiệm Kiều thì tôi tin rằng nhất định hai người sẽ biết có hậu quả là gì."
Có lẽ trong cả đời này sắc mặt của ba Kiều cũng chưa từng bao giờ khó coi như vậy.
Tới bây giờ dường như chuyện Nhan Hoan đánh người cũng không phải là chuyện lớn gì nữa.
Trong lòng ông cụ giống như phát hoả, cuối cùng cũng chỉ nói: "Chấn Dự bị thương sao? Bị thương ở đâu?"
Dù cho có muốn phủ nhận chuyện gia đình mình hãm hại Triệu Lan Huyên và đứa bé trong bụng bà ấy thế nào... Nhưng đã tới tình trạng này rồi thì việc phủ nhận còn có ích lợi gì chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-526.html.]
Đội trưởng Từ điềm đạm nói: "Có một vết đạn b.ắ.n trúng ở ngực, bởi vì đang ở bên ngoài chậm trễ thời gian xử lý nên miệng vết thương có chuyển biến xấu... cũng may là hiện tại cũng không có gì nguy hiểm nữa rồi. Cục trưởng Kiều, nếu như đồng chí Triệu Lan Huyên và đứa bé trong bụng của cô ấy xảy ra chuyện gì thì có khả năng chuyện này sẽ xảy ra vấn đề lớn đấy."
Khuôn mặt ba Kiều lại phát run lên.
Ông cụ quay đầu nhìn về phía Kiều Chấn Hưng nói: "Nếu như việc này là con làm vậy thì cùng đội trưởng Từ đi đến Viên Gia Sơn một chuyến đi!"
"Ba!"
Kiều Chấn Hưng bất mãn nói.
"Đi!"
Ba Kiều đột nhiên rống lên một tiếng: "Nếu như không xử lý chuyện này vậy thì tôi sẽ không còn có đứa con trai này nữa!"
Nói xong ông cụ lại cầm chiếc cốc trên bàn lên phi "bộp" một cái vào người Kiều Chấn Hưng vẫn còn đang ngồi trên mặt đất, chẳng qua về độ chính xác thì lại không được bằng Nhan Hoan. Tuy rằng Kiều Chấn Hưng đang khiếp sợ nhưng vẫn vội vàng nghiêng đầu tránh đi. Cái cốc rơi xuống mặt đất phát ra âm thanh "choang" một tiếng, mảnh sứ cùng nước trà văng ra khắp nơi. Sau đó ba Kiều lại hung hăng mắng một câu "súc sinh", ông cụ dường như đang cực giận nói: "Nếu như bọn họ và cả Chấn Dự xảy ra chuyện gì thì cái c.h.ế.t của anh cũng không chuộc tội được đâu!"
"Ba, con không có, con..."
Nhưng căn bản ba Kiều lại không hề để ý đến ông ta, ông cụ nói: "Xin lỗi đội trưởng Từ, cậu dẫn nó đi lên núi đi... Việc này tôi không biết gì cả còn phải làm phiền cậu giúp tôi mang vợ của Chấn Dự bình an trở về. Chuyện này đều là do tôi không biết nuôi dạy con nên mới có thể làm cho mọi chuyện trong nhà xảy ra lung tung rối loạn như thế."
"Giả vờ cái gì chứ..."
Còn chưa đợi đội trưởng Từ nói cái gì thì Nhan Hoan lại khẽ hừ một tiếng: "Chuyện bà Kiều và Kiều Chấn Hưng làm ra ông không biết cái gì thật sao? Nói như hát ấy còn nói ra lời như thật nữa."
Suýt chút nữa ba Kiều đã tức giận đến mức xuất huyết não.
Ông cụ giận đến mức tay run lên phải kiềm chế lắm mới không để mình lại nhìn về phía Nhan Hoan mà chỉ xem như không nghe thấy lời cô nói. Ông cụ hỏi đội trưởng Từ: "Đội trưởng Từ đang tính khi nào xuất phát để tôi bảo Chấn Hưng lập tức chuẩn bị một chút đi cùng cậu."
"Sáng mai sẽ xuất phát."
Đội trưởng Từ nói: "8 giờ sáng ngày mai gặp nhau ở nhà ga. Tôi tin là cục trưởng Kiều biết chuyện này rất nghiêm trọng nên sẽ thương lượng được với chủ nhiệm Kiều phối hợp hành động cùng chúng tôi."
Ông ấy nói xong rồi cũng gọi Nhan Hoan rời đi.
Đội trưởng Kiều cùng Nhan Hoan vừa rời khỏi thì mẹ Kiều đã lập tức che miệng hét lên: "Không, không có khả năng, tôi sẽ không để cho con tiện nhân kia được bước vào cửa nhà họ Kiều chúng ta!"
Ba Kiều quay đầu âm trầm nhìn bà cụ một cái mới nói: "Vốn dĩ chuyện đang tốt đẹp lại biến thành như bây giờ, còn không phải đều là do chuyện tốt bà làm ra sao!"