Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 487

Cập nhật lúc: 2025-03-15 05:49:30
Lượt xem: 20

Bởi vì không chỉ thiết kế, đến cả câu nói này đều là lúc đó cô ta ở tiệm may của Nhan Hoan, nghe nói từ một người thợ may họ Mễ lúc đó nói ...

Không chỉ mình Du Tuệ lo lắng.

Còn có ông Doyle.

Vừa khi nhìn thấy Nhan Hoan bước vào phòng họp, sắc mặt liền có chút thay đổi, đến lúc Nhan Hoan đi đến ngồi xuống bên cạnh ông Triệu, sắc mặt của ông ta quả thực có thể nói khó coi như sắp rơi xuống đất vậy. ... Ông ta nghĩ như thế nào cũng không ra, tại sao Nhan Hoan ở tận thành phố Tây Châu mà từ nhiên lại xuất hiện ở nơi này, nếu như ông ta nhớ không nhầm thì, rõ ràng cô còn chưa tốt nghiệp đại học, bây giờ mới đang học năm thứ tư mà?

Du Tuệ đột nhiên ngừng giới thiệu.

Mọi người không khỏi kinh ngạc, sau đó nhìn theo ánh mắt của cô, đột nhiên phát hiện ra Nhan Hoan người vừa yên lặng tiến vào ... Sau đó liền bị bất ngờ trước vẻ đẹp của cô gái này, trong nhất thời đôi mắt cũng chưa thể dời đi, đến một hồi lâu lại cảm thấy hình như có gì đó rất quen thuộc ... Ơ, bộ váy cô đang mặc trên người không phải là nhà thiết kế Du Tuệ của thương hiệu MV đang giới thiệu hay sao?

Có một chút không nhau, nhưng nhìn thoáng qua thì quả thực là mẫu rất giống nhau.

Các quan chức chính phủ có liên quan có mặt đều kinh ngạc, thầm nghĩ, nhà họ Triệu Nam Dương này quả thực là biết bán hàng, tìm một cô gái xinh đẹp như vậy mặc bộ đồ đó đi đến đây, chỉ cần đứng ở đó cũng đã thuyết phục hơn những gì nhà thiết kế trên sân khấu nói khô khan từ nãy đến giờ rồi.

Một vị lãnh đạo chính quyền liền cười nói: "Ông cụ Triệu, cô gái này là người mẫu các ông mang tới sao? Bộ đồ trên người cô ấy có phải chính là hệ liệt thiết kế thương hiệu MV vừa giới thiệu hay không? Quả nhiên hiệu quả mặc lên rất không sai."

Ông ấy vừa nói như vậy, mọi người bên chính quyền đã tò mò ngó đầu qua nhìn bộ đồ Nhan Hoan mặc trên người.

So sánh với bộ đồ trên áp phích, ôi, cũng không sai biệt mấy. ... Thật ra thương hiệu MV người ta đã sửa lại rất nhiều chỗ, nhưng sửa là sửa, vừa nhìn thoáng qua, sẽ là thấy không sai biệt mấy?

Sắc mặt của ông Doyle và Du Tuệ là một người xanh mét, một người trắng bệch.

Miss Shanny đã gặp qua Nhan Hoan, nhưng cô ta nhìn qua bộ quần áo Nhan Hoan mặc trên người, lại nhìn hành động của cô và ông cụ Triệu, trong lòng đã bất ngờ một phen, bất giác quay đầu nhìn ông Doyle, nhìn thấy vẻ mặt tái xanh của ông ta, dự cảm xấu kia lại càng mãnh liệt hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-487.html.]

Nhan Hoan lại giống như không phát hiện ra phản ứng ở xung quanh.

Cô ngẩng đầu lễ phép nở nụ cười với lãnh đạo chính quyền kia.

Ông ngoại Triệu liền xua tay, cười nói: "Không phải, không phải trước đó tôi đã nói với mọi người rồi sao, tôi còn xin hợp tác với một đoàn đội bản địa không phải sao? Chính là cô Nhan Hoan. Cô Nhan Hoan năm nay sẽ tốt nghiệp đại học Tây Châu, cũng là người đầu tiên nhận giải thưởng trong cuộc thi thiết kế thời trang mở rộng cải cách của Trung Quốc chúng ta lần trước, trang phục cô ấy thiết kế còn rất phổ biến ở thành phố Tây Châu, cho nên bây giờ cô ấy đang ở thành phố Thâm, nên tôi cố ý mời cô ấy tới."

Nhan Hoan.

Tuy rằng người ngồi ở đây đều là nhân viên chính quyền, có khi là cán bộ chuyên phụ trách chiêu thương, có khi là làm bên văn phòng đối ngoại mở rộng cải cách, nhưng cũng có người phụ trách bên sản xuất dệt vải bên cục công nghiệp... Cho không phải tất cả mọi người xa lạ với cái tên này.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cho nên khi nghe thấy cái tên này đã có người trong đó trố mắt lên, đợi ông cụ Triệu giới thiệu xong, thì biểu tình của mọi người lại càng phong phú hơn.

Lúc này sắc mặt của Miss Shanny cuối cùng đã giống như ông Doyle và Du Tuệ, cũng thay đổi rồi. ... Đương nhiên cô ta biết, hàng mẫu thiết kế ban đầu ông Doyle lấy ra từ đâu.

Trời ạ... Tay cô ta lập tức nắm chặt lại.

"Hóa ra là như vậy, hóa ra là như vậy."

Vị lãnh đạo kia không chú ý tới tình huống của ông Doyle, nhưng vẻ mặt lại cười nói ôn hòa: "Không nghĩ tới cô gái này lại là một nhà thiết kế, lại còn là một nhà thiết kế ưu tú như vậy... Vậy lát nữa có phải cũng phải phát biểu một chút hay không?"

Nhan Hoan liền cười, nói: "Nếu như có thể giúp cho chính quyền hiểu biết thêm về kế hoạch sản xuất của Triệu Thị, đương nhiên tôi rất vui vẻ phát biểu ngăn gọn một chút."

Cô nói xong liền nhìn về phía Du Tuệ ở trên bục, cười nói: "Thật ngại quá, đồng chí này, vì tôi xuất hiện đột ngột nên ngắt lời phần phát biểu của cô rồi, mong ông Triệu và các vị lãnh đạo thông cảm, mời cô tiếp tục."

Nhưng lúc này sao Du Tuệ có thể nói tiếp được?

Cô ta chỉ cảm thấy hai tay run lên, đầu óc trống rỗng.

Loading...