Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 469
Cập nhật lúc: 2025-03-14 22:17:54
Lượt xem: 18
Nguyễn Lan Lan đang nói chuyện với hai đưa nhóc cạnh cửa sổ thì có một bà cụ bắt chuyện với họ: "Cô gái à, hai em bé này của cháu xinh xắn thật đấy. Nhưng mà cháu nên cẩn thận một chút. Ở ga tàu và trên tàu hỏa trẻ con rất dễ bị lạc mất, ở toa giường nằm này của chúng ta trông coi cẩn thận một chút coi như là an toàn. Nhưng những toa vé đứng bên ngoài đó, người nọ chen chúc người kia, một mình cháu dẫn theo hai đứa trẻ con, chớp mắt một cái là có thể không thấy đâu, lại phải vội vàng tìm kiếm, ngoài ra thì cũng có thể bị người khác bế đi. Thế nên phải cẩn thận vào, nhất là mỗi lần đến trạm xuống xe, hơn nữa lúc các cháu xuống xe ở trạm xe... trẻ con đáng yêu, xinh xắn như vậy, sợ là vừa xuất hiện đã bị bọn buôn lậu nhìn chằm chằm rồi."
Nguyễn Lan Lan sợ tới mức vội vàng nắm c.h.ặ.t t.a.y cặp song sinh, nói cảm ơn với bà cụ rồi kéo hai đứa nhóc về phòng xếp.
Dao Dao vẫn còn tò mò nhìn bà cụ, sau đó cô bé nói với Nguyễn Lan Lan: "Bế cháu và anh trai? Ai có thể bế cháu và anh trai đi vậy?"
Lúc này Nguyễn Lan Lan cũng không muốn trả lời cô bé, cô ấy kéo hai đứa nhóc về phòng xếp.
Lúc trở về, Triệu Thành Tích đang bóc trứng chim, Nhan Hoan thì nhìn anh bóc, dì Mai không nhìn, đang thu dọn đồ đạc.
Nguyễn Lan Lan dẫn hai đứa nhỏ vào. Nhan Hoan quay lại nhìn bọn họ, liền thấy nét mặt của Nguyễn Lan Lan không đúng, cô hỏi cô ấy: "Sao vậy?"
Nguyễn Lan Lan kéo hai đứa nhỏ ngồi vào cái giường đối diện Nhan Hoa và Triệu Thành Tích, cô ấy còn chưa nói, Dao Dao đã nói trước: "Người kia, bà cụ, nói, có người, muốn bế bọn con đi."
Nhan Hoan: ?
Nguyễn Lan Lan vội vàng giải thích, kể lại lời nói vừa rồi của bà cụ với Nhan Hoan: "Lời bà cụ nói cũng đúng đấy. Trước đây em thường nghe ở nhà ga rất dễ lạc mất trẻ con, Lâm Lâm và Dao Dao lại xinh xắn đáng yêu như vậy, chắc chắn là dễ bị người ta nhìn chằm chằm, chúng ta nên cẩn thận một chút."
Cũng may là có Triệu Thành Tích ở đây, cô ấy cảm thấy chỉ cần chú ý, chắc chắc sẽ không có chuyện gì.
Dao Dao nắm tay thành nắm đ.ấ.m nhỏ nói: "Ai mà bế cháu, cháu đ.ấ.m người đó."
Cô bé trời sinh đã có sức mạnh ghê gớm, cho dù bây giờ vẫn chưa tròn hai tuổi, nhưng cô bé thực sự đánh người thì không phải ai cũng có thể chịu được, huống chi trong thời gian này Triệu Thành Tích và Nhan Hoan đều tận tâm tận lực dạy cho hai anh em dùng lực như thế nào, đánh quyền ra sao.
Nhan Hoan vẫy tay bảo Dao Dao đi tới, cô nhấc cô bé lên ngồi cạnh mình.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-469.html.]
Cô cũng cảm thấy lời nói của bà lão và Nguyễn Lan Lan có lý, tuy rằng sức lực của hai đứa nhóc rất mạnh mẽ, trí tuệ cũng hơn hẳn những đứa trẻ cùng tuổi bình thường, nhưng dù sao thì cũng chỉ mới hai tuổi, chân ngắn chạy không nhanh bằng người ta, cũng không biết người muốn bắt hai nhóc luôn luôn có hàng trăm nghìn cách để bắt hai nhóc đi, cho nên cô phải chú ý, hai nhóc cũng phải có tâm phòng bị. Cô ôm Dao Dao nói: "Vậy lỡ như người ta có nhiều người thì sao? Sau khi nhìn thấy con mạnh mẽ đánh người, ở sau lưng đánh cho con một nhát thì phải làm sao bây giờ? Hơn nữa bọn họ có đủ các loại thuốc khiến con vừa ngửi một cái đã ngất đi thì phải làm thế nào?"
Từng câu từng câu của cô đều khiến lông mày nhỏ của Dao Dao nhíu lại.
Qủa thực là tra khảo tâm hồn mà.
Sau đó Nhan Hoan phổ cập đơn giản cho hai đứa nhóc một vài kỹ năng để nhận biết bọn buôn người, lỡ như gặp phải bọn buôn người thì làm thế nào.
Hai đứa nhóc không tiếp thu được bao nhiêu nhưng lại nghiêm túc gật đầu.
Trẻ con lúc nào cũng tràn đầy tinh thần và sức lực, lúc hứng lên thì khiến người ta chịu không nổi, nhưng lại rất dễ ngủ.
Hai đứa nhóc chơi đùa thêm một lúc liền ngã ra giường ngủ mất.
Nhan Hoan đắp chăn cho hai đứa nhóc. Triệu Thanh Tích nói: "Thành phố Tham Quyến bây giờ chỗ nào cũng là công trình kiến trúc, khắp nơi đều đang xây dựng, đông người lại phức tạp, người dân đến từ khắp nơi trên cả nước, những phương diện này em phải vô cùng chú ý. Nếu muốn dẫn hai đứa nhóc ra ngoài thì phải bảo anh đi cùng, ngày thường cũng phải chú ý quan sát."
Nhan Hoan gật đầu đồng ý.
Cô vất vả sinh ra hai đứa nhỏ, bây giờ va vấp hay trầy xước đều cảm thấy đau lòng, không dám lơ là để hai đứa xảy ra chút chuyện không may.
Trưa hôm sau xe lửa đến nơi. Xuống tàu hỏa quả nhiên toàn người là người, vô cùng đông đúc.
Nhan Hoan và Triệu Thành Tích mỗi người bế một bé đi ra cổng nhà ga, Nguyễn Lan Lan và dì Mai cầm hành lý theo sau.
Lúc ở trung tâm, cũng không phải là thật sự đông nhưng vẫn có người cố ý chen về phía Nhan Hoan.
Cũng may là sức lực của Nhan Hoan lớn, nếu không thực sự là bị người ta đẩy ra xa khỏi Triệu Thành Tích rồi.