Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 455
Cập nhật lúc: 2025-03-14 05:49:29
Lượt xem: 35
Bác cả nói xong cũng kéo cửa phòng khách sạn ra. Nhan Đông Hà vẫn còn ở phía ngoài.
Nhan Đông Hà cũng không đi xa, vẫn luôn đi tới đi lui trong hành lang khách sạn.
Bởi vì trong lòng ông ấy thấp thỏm.
Bắt đầu từ sáng nay ông ấy đi vào gian phòng đó, ông ngoại Triệu và bác cả từ đầu đến cuối cũng không liếc nhiều thêm ông ấy lần nào.
Tất nhiên ông ấy biết họ không thích ông ấy lắm.
Chính ông ấy cũng chột dạ.
Vì năm đó cái c.h.ế.t của cậu hai Triệu có liên quan đến em trai ông ấy, và việc Triệu Lan Trân tai nạn xe cộ rồi kết hôn với ông ấy là một tay em trai em gái sắp đặt tạo thành.
Mà mấy năm nay, cũng chưa nói đến ông ấy đối tốt với Triệu Lan Trân sau khi tai nạn xe cộ bao nhiêu, thậm chí trong lòng Nhan Đông Hà còn oán giận bà ấy.
Hồi trước ông ấy vẫn không cảm thấy có gì không đúng, nhưng dưới ánh mắt của ông nội Triệu và bác cả, đột nhiên ông ấy cảm thấy giả dối từ đầu đến chân.
Ông ấy không nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong.
Nhưng lại nghe được âm thanh "Cạch", cùng với tiếng hét chói tai cảm giác như kinh hồn bạt vía của vợ ông ấy đằng sau.
Cửa phòng cuối cùng đã mở.
Bác cả bảo ông ấy vào, nhưng ông ấy lại không nhìn thấy bố vợ mình đâu.
Bác cả liếc Nhan Đông Hà, giao xe lăn cho ông ấy, nói: "Dẫn em ấy về đi, em ấy buồn phiền nên có hơi kích động, sau này chăm sóc tốt em ấy, tất cả chi phí chữa bệnh và hộ lý của em ấy, chúng tôi ta sẽ đưa như cũ."
Ông ấy nhìn ông, nói: "Chúng ta không phải không biết, trên đời này chẳng có thằng ngu nào cả."
Mắt Nhan Đông Hà nhìn vào bác cả, mồ hôi lạnh chạy dọc xuống.
Ông ấy không còn biết mình đẩy vợ rời đi thế nào nữa.
Đôi mắt Triệu Lan Trân đỏ hoe, ánh mắt thẫn thờ, dáng vẻ đó càng giống như người mất hồn.
Lúc hai người đi xuống đại sảnh khách sạn thì gặp gia đình Nhan Hoan và Triệu Thành Tích dẫn theo một cặp sinh đôi.
Cặp sinh đôi đang nằm trên hòn nam bộ giả trong đại sảnh thích thú trò chuyện ríu rít với cá nhỏ, Nhan Hoan đứng ở bên cạnh và Triệu Thành Tích đứng đằng sau bọn trẻ.
Đây là lần đầu tiên họ thấy cặp sinh đôi.
Chúng như Kim đồng Ngọc nữ, phấn điêu ngọc trác, xinh đẹp bắt mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-455.html.]
Mà đằng sau hai bé, một người xinh đẹp động lòng người, một người cao lớn đĩnh bạt, như một cặp thần tiên yêu nhau.
Vốn dĩ lúc đầu Triệu Lan Trân còn như mất hồn, nhưng khi ánh mắt chạm tới họ, bà ấy như bị điện giật vậy, ngay lập tức nhìn chăm chú, không cử động.
Nhan Hoan cảm giác có gì đó, cô quay đầu lại.
Ngay thời khắc đó, Triệu Lan Trân như mất hồn, bà ấy như trở lại một khung cảnh của rất nhiều năm về trước. Lần đầu tiên bà ấy gặp em gái mình, Lan Huyên tựa sát vào bên người Kiều Chấn Dự, bà ấy nhìn thấy thì rất kinh ngạc, gọi Lan Huyên, Lan Huyên quay đầu lại, nhìn thấy bà ấy, trên mặt Lan Huyên còn rải rác vẻ ngượng ngùng nhưng từ từ thì đa phần là hạnh phúc, quở trách lườm Kiều Chấn Dự một phát, rồi sau đó chạy đến bên người bà ấy, vẫn là đứa em gái nói gì nghe nấy của bà ấy.
Có điều bây giờ nó gần như đã trở thành cái đinh đ.â.m vào da thịt trong mắt bà ấy.
Vì cô, mà ngay cả ba cũng không muốn bà ấy, chán ghét vứt bỏ bà.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Hoan nhận ra ánh mắt đầy đau buồn của Triệu Lan Trân phía sau, nhưng cô cũng không thèm quan tâm, lông mày cũng không nhíu một cái, đôi mắt đã dời sang chỗ khác, tiếp đó cô nghiêng người nói điều gì đó với hai đứa nhỏ, bọn trẻ liền đứng dậy, nắm tay, rời đi cùng ba mẹ chúng.
Họ cũng không thèm nhìn Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà thêm một lần.
Cả tay Triều Lan Trân run rẩy, thẳng đến khi tất cả mọi người đã đi xa, như cả thế giới đã vứt bỏ bà.
Nhan Hoan và Triệu Thành Tích dẫn cặp sinh đôi lên lầu.
Khi họ đi lên, ông ngoại Triệu và bác cả đã không nhìn ra cảm xúc d.a.o động lớn nào.
Trước đó họ đã nghe qua rất nhiều chuyện về đứa cháu gái ngoại này, nhưng lại không bao giờ đòi xem hình của cô.
Vì thế, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy ngoại hình của cô.
Đương nhiên họ tin rằng đứa nhỏ này nhất định là một cô bé xinh đẹp rồi.
Vẫn chưa có cô gái nhà họ Triệu nào xấu cả.
Và Lan Huyên, tuy lúc họ rời đi bà ấy chỉ mới mười bốn tuổi, nhưng cũng đã trổ mã vô cùng hơn người rồi.
Nhưng chờ đến khi họ thực sự gặp cô, vẫn kinh ngạc không thôi, đây là tổ tiên hiển linh mới có thể sinh ra ngoại hình cô gái như thế này đó?
Lại nhìn cặp sinh đôi kia, họ lại không ngạc nhiên như vậy nữa.
Nhan Hoan cười khúc khích.
Bạn gần như không thấy chút vẻ tổn thương nào từ trong ánh mắt, trong nụ cười của cô. Dường như cô sinh ra là đã có đồ vật tốt đẹp nhất trên đời.
Cũng rất khó có thể nghĩ rằng, cô cũng biết kinh doanh, thủ pháp kinh doanh vừa thận trọng lại tinh tế.
Tất nhiên nói chuyện môt lúc, ấn tượng của họ với cô đã mất nhúm.