Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 437

Cập nhật lúc: 2025-03-14 05:48:24
Lượt xem: 25

Lực sát thương của người con dâu đó, quả thực là đi đến đâu dân chúng liền lầm than đến đó, khụ khụ.

Ông ấy nói: "Ba à, ba đừng có đánh chủ ý lên hai đứa nhỏ đó. Vợ thằng hai có thể để ba đánh chủ ý lên con trai và con gái của mình à? Nó mà biết thì có mà nhảy dựng lên đốt nhà chúng ta."

"Đánh chủ ý cái gì?"

Ông cụ Triệu lườm ông ấy, vắt tay ra sau lưng, hừ một tiếng, xoay người đi lên lầu.

Thằng con trai này đúng là đầu óc bảo thủ.

Triệu Bá Vinh: "..."

Vân Mộng Hạ Vũ

Triệu Bá Vinh mặt buồn rười rượi như đưa đám, lời ông ấy nói là thật đó, là thật đó!

Những năm trước ở thành phố Tây Châu ăn Tết, Nhan Hoan và Triệu Thành Tích bình thường chỉ có chút hứng thú. Tối ba mươi Tết về nhà họ Triệu ăn bữa cơm tất niên, mùng một đầu năm lại về ăn thêm một bữa cơm nữa, Tết nhất với nhà họ Triệu cũng chỉ quanh đi quẩn lại có bao nhiêu đó.

Nhưng năm nay bởi vì có ông cụ Triệu, nhà chú hai Triệu, thím Hai Triệu, còn có anh cả Triệu cũng về nên họ cũng về nhiều hơn chút, trong ấy ngày đó còn đón họ đến nhà mình chơi.

Sau đó Nhan Hoan liền phát hiện ra mất chuyện không hề tầm thường.

Chuyện thứ nhất là Triệu Thành Cương và chị dâu Hứa Chiêu Ngọc lúc đó có chút sai sai.

Nói sao nhỉ, con người Triệu Thành Cương tuy rằng không tồi, đối xử với chị dâu và Đông Đông tuy rằng cũng không tồi, nhưng vẫn là một người đàn ông khá điển hình có chút chủ nghĩa đại nam tử. Bình thường ở bên ngoài đều là chị dâu lo liệu, Triệu Thành Cương cũng không dành nhiều ánh mắt quan tâm cho chị dâu, với Đông Đông thì luôn là người cha nghiêm khắc.

Nhưng mấy hôm nay, ánh mắt của anh ấy giống như là mọc trên người chị dâu, cũng ân cần hơn, cẩn thận hơn trong một vài chi tiết nào đó, đối với Đông Đông cũng ôn hòa hơn nhiều.

Sau đó, chị dâu, người vẫn luôn cho Triệu Thành Cương thể diện, thế nhưng lại thường xuyên mặt nặng mày nhẹ với Triệu Thành Cương, cách xa sự ân cần, cẩn thận của anh ấy.

Nhan Hoan nhìn mà ngạc nhiên. Quan hệ giữa cô và Hứa Chiêu Ngọc không tệ, tính tình cũng hợp nhau, ngạc nhiên cũng không giấu trong lòng, nhân lúc rảnh rỗi liền hỏi Hứa Chiêu Ngọc: "Chị dâu à, sao anh cả lại khác anh cả hôm ba mươi Tết vậy? Chị làm gì anh ấy à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-437.html.]

Hôm đó cô nhìn thấy sự tức giận của Hứa Chiêu Ngọc đối với Triệu Thành Tích không nói hai lời đã bảo vệ Điền Tráng, muốn đánh Đông Đông.

Cũng may lúc ấy Triệu Thành Tích ngăn lại, nếu không ngăn lại thì cái tát kia đã giáng xuống rồi, đoán là sau đó hai người sẽ xảy ra bão bùng cấp tám.

Nhưng cho dù ngăn lại, cô cũng đoán là Hứa Chiêu Ngọc chắc chắn có cãi nhau một trận với Triệu Thành Cương.

Nhưng Nhan Hoan cảm thấy, đầu óc của kiểu đàn ông như Triệu Thành Cương không phải là cứ gõ một cái là thay đổi được, tối nay lại hiệu quả như vậy, thực sự là khiến cho Nhan Hoan bất ngờ.

Sau đó Nhan Hoan nghe Hứa Chiêu Ngọc "ừ" một tiếng rồi nói: "Đàn ông ấy à, em không thể quá ân cần với anh ta, nếu không anh ta sẽ không biết nên đi hướng nào."

Năm đó, lúc anh ấy theo đuổi cô ấy cũng là dịu dàng săn sóc, sau khi hai người kết hôn, cô ấy thông cảm cho anh ở ở quân đội vất vả, lại rời xa thành phố Tây Châu, cô ấy lại không để ý những chuyện rạn nứt nhỏ nhặt trong nhà anh ấy, cô ấy cứ thuận theo, không ngờ cuối cùng lại nhận được một kết quả như vậy.

Nhan Hoan: ?

Hứa Chiêu Ngọc nhìn Nhan Hoan có chút lơ mơ thì cười một cái rồi nói: "Cho dù em hai có đối tốt với em thì em cũng phải đề cao cảnh giác. Chị nói với em này, trong mắt anh ấy, chị gái và con của chị gái còn quan trọng hơn cả chị và Đông Đông, vậy thì chị cũng không cần phải xem trọng mối quan hệ giữ chị và anh ấy hơn mối quan hệ giữa chị và nhà mẹ đẻ, chị định sau khi tốt nghiệp sẽ về thành phố Hoa."

Nói đến đây cô ấy lại nhìn Nhan Hoan, nói: "Đến thành phố Thâm Quyến chỗ các em cũng được, lúc đó đến xem thử xem."

Nhan Hoan:

Nhan Hoan có thể nhìn ra được là cô ấy không nói đùa.

Chị dâu uy vũ!

Nhan Hoan vô cùng ủng hộ và tán thưởng cách làm của chị dâu, không chỉ nói miệng, càng không phải lấy thủ đoạn này để bắt bí đàn ông.

Cô cảm thấy, nếu sống một mình tốt hơn vậy thì đương nhiên là sống một mình.

Nhất định không thể gò bó và khiến mình uất ức được.

Nghĩ lại, nếu là Dao Dao và Lâm Lâm đánh Điền Tráng, Triệu Thành Tích sẽ không hỏi phải trái đúng sai vung tay cho chúng nó một cái tát. Bình thường chuyện gì cũng nhường nhịn mẹ, chị và em gái có cái đức hạnh đó của anh. Lâm Lâm và Dao Dao có cái gì mà Điền Tráng và Điền Châu muốn thì cũng phải đưa cho chúng nó. Bọn họ muốn cái gì cũng đều phải dâng lên bằng hai tay. Nghĩ đến những ngày tháng ngạt thở như vậy, sao mà sống nổi?

Loading...