Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 435

Cập nhật lúc: 2025-03-14 05:48:20
Lượt xem: 34

Nhan Hoan nhìn nét mặt ngưng trọng của anh, không khỏi bật cười, vươn tay nhéo mặt anh, cảm giác trong tay, ừ, thực sự là kém Lâm Lâm và Dao Dao nhiều lắm.

Cô ôm anh, khẽ nói: "Anh có cảm thấy, anh bây giờ càng ngày càng nghiêm túc, quả thật sắp đến mức người lạ chớ đến gần rồi không? Em nghĩ, nếu ngày xưa, lúc em gặp anh lần đầu tiên, anh như vậy, anh cứng rắn như vậy, em chắc chắn sẽ không thèm nghĩ đến anh."

Vân Mộng Hạ Vũ

Thực ra thì trước kia cũng lạnh lùng, nghiêm nghị, nhưng lúc đó cảm giác vẫn là thành niên, bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại nóng như lửa.

Trên thực tế quả thật anh cũng là như vậy.

Nhưng bây giờ từ trong ra ngoài anh đều vững vàng như núi.

Triệu Thành Tích cụp mắt nhìn cô, vươn tay đè vai cô, nói: "Em đang ghét bỏ anh?"

Nhan Hoan nghiêm đầu, mím môi cười nhưng lại không trả lời anh.

Trong lòng anh sóng gợn từng cơn, anh nhìn sườn mặt cô vẫn mềm mại, ướt át như ngày nào liền cúi đầu hôn lên, nụ hôn khơi mào lửa nóng. Anh nhìn đôi mắt cô dần dần thay đổi, khóe mắt lông mày đều nhuốm màu tươi đạp, không muốn buông cô ra. Anh nói: "Không có chuyện thì đừng có mà trêu trọc."

Nhan Hoan vuốt ve cơ bắp vừa cứng vừa dẻo dai của anh, nghĩ thầm, quả nhiên là ảo giác, thực ra mùi vị nếm thử vẫn khiến cho người ta không thể khống chế được.

Cô thấp giọng nói: "Có phải anh rất thích?"

Anh rất thích.

Tất cả mọi thứ thuộc về cô anh đều thích.

Trêu chọc hay không đều giống nhau.

Cho nên anh không tiếp tục trả lời cô mà thay bằng hành động để trả lời.

Đến khi xong chuyện, lúc hai người nằm trên giường, Nhan Hoan mới nhơ ra lời mình muốn nói với anh, cô vuốt ve người anh, hắng giọng nói: "Lúc trước có lời rất quan trọng muốn nói, còn chưa nói xong anh đã cắt ngang rồi. Em muốn nói với anh là không phải bây giờ em đã lên năm bốn đại học rồi sao? Học kỳ này có mấy môn chuyên ngành, học kỳ sau cơ bản là không có tiết, chủ yếu là thực tập và làm luận văn tốt nghiệp, em muốn đợi anh qua đó sắp xếp ổn thỏa trước, gần đến nghỉ hè em sẽ cùng Lâm Lâm và Dao Dao chuyển đến đó sống cùng, vừa lúc mấy tháng này xử lý chuyện bên này."

Lời nói của cô khiến tinh thần anh chấn động, anh vốn đang nắm tay cô thì càng nắm chặt hơn, nghiêng đầu nhìn cô, nói: "Thật?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-435.html.]

"Ừ."

Nhan Hoan gật đầu mím môi cười nói: "Lâu dần em phát hiện em không quen ngủ một mình."

Ôm con ngủ, đó là hai chuyện khác nhau.

"Nhưng chuyện bên này vẫn phải sắp xếp một chút."

Chẳng qua chưa nói hết đã bị Triệu Thành Tích xoay người đè lên nuốt hết.

Nhan Hoan và Triệu Thành Tích bên này nóng bỏng như lửa, mức độ quyết liệt của nhà họ Triệu bên kia lại chả ra làm sao, chẳng qua là không cùng hướng đi, không cũng cách thức mà thôi.

Cả nhà chú hai Triệu và thím hai Triệu đi về, Triệu Thành Tích cũng đưa Nhan Hoan và hai đứa nhỏ đi rồi, không khí nhà họ Triệu vốn đang náo nhiệt lập tức hạ xuống âm độ.

Hứa Chiêu Ngọc bảo với ông cụ Triệu một tiếng rồi dẫn Triệu Đông lên phòng trên tầng.

Không buồn nhìn Triệu Thành Cương lấy một lần.

Nét mặt Triệu Thành Cương xấu hổ, anh ấy muốn đuổi theo nhưng thấy trong phòng khách vẫn còn ông cụ Triệu và Triệu Bá Vinh thì đành đứng lại.

Đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng Hứa Chiêu Ngọc và Triệu Đông, ông cụ Triệu liền hừ lạnh một tiếng: "Không hỏi rõ trái phải đúng sai đã nghe người khác khóc lóc kể lể, vung tay muốn đánh con trai mình, cháu đúng là hay đây!"

Triệu Thành Cương có chút chán nản.

Đó là chị cả của anh ấy.

Không giống với Triệu Thành Tích từ nhỏ đã không được nuôi ở nhà, anh ấy và chị cả từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, cùng nhau đi học, cùng nhau đuổi bắt và hái quả dại trong rừng trong núi, tình cảm sâu đậm. Nghe chị cả khóc lóc tố cáo như vậy, sao anh ấy có thể mặc kệ được? Lại nhìn vết thương ghê người trên người Điền Tráng, không nghĩ tới con trai mình lại ra tay tàn nhẫn như vậy, m.á.u nóng dồn lên não, đầu óc nhất thời choáng váng, đây còn không phải là muốn ép con trai xin lỗi.

Anh ấy đâu ngờ rằng, đó có thể là Dao Dao một tuổi rưỡi ra tay, đến bây giờ anh ấy vẫn còn cảm thấy chuyện này kỳ lạ.

Ông cụ Triệu nhìn dáng vẻ cúi đầu ủ rũ của anh ấy thì quả thực là chướng mắt, không muốn nói với anh ấy nữa, chỉ tay lên lầu, nói: "Đi, đi xin lỗi vợ và con trai của cháu đi. Cháu nhìn đi, nhìn xem Thành Tích nó đới xử với vợ con mình như thế nào, còn cháu thì đối xử như thế nào? Cháu đừng có mà cho rằng như vậy là hay, ông nói với cháu này, cháu đã xa cách với vợ con cháu rồi, ông thấy sau này cháu tự mình thử xem xem có đúng không? Không phải là vợ cháu cũng sắp tốt nghiệp đại học rồi đó sao? Nó nói nó không quen khí hậu của Bắc Kinh, muốn quay về Quảng Đông. Ông thấy chi bằng bảo nó cũng đến Thâm Quyến đi, có nó ở đó giúp đỡ vợ thằng hai một chút, chúng nó cũng có thể sớm ngày đứng vững gót chân ở bên đó."

Loading...