Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 434

Cập nhật lúc: 2025-03-14 05:48:18
Lượt xem: 26

Ngoài căn nhà của mẹ cô mà cô đang ở ra thì cô thực sự chưa từng muốn có được những căn nhà khác, cũng không phải là cô không thể kiếm tiền. Bây giờ tiền mỗi năm cô kiếm được còn nhiều hơn cả dự tính của cô. Cô vẫn cứ đánh chắc thắng chắc, cho dù người khác có khuyên cô như thế nào thì cô vẫn nghiêm khắc kiểm soát sản lượng của nhà máy may bên nông trường và tình hình phát triển của cửa hàng bên này.

Không cho Triệu Lan Trân là vì cô không thể chấp nhận việc Triệu Lan Trân lấy tài sản nhà và nhà cửa của nhà họ Triệu nuôi kẻ thù của nhà họ Triệu.

Hơn nữa, bà ấy ghét cô như thế rồi.

Dù cô không có hứng thú với những căn nhà này, nhưng vẫn phải nghiêm túc kinh doanh, rất tốn thời gian, tinh thần và sức lực.

Cô nghĩ đến cậu cả và ông ngoại nhà họ Triệu.

Bọn họ mất liên lạc trong thời chiến tranh loạn lạc, sống c.h.ế.t không rõ. Thời kỳ đặc biệt sau này, có người nói họ đang ở nước ngoài, đây cũng là một tội lớn của nhà họ Triệu, cho nên còn nước còn tát, bây giờ cải cách chính sách rồi, cô nghe nói ông cụ Triệu quen biết người của bộ ngoại gia và ngành đối ngoại nên nhờ ông cụ nghe ngóng xem bọn họ đang ở nơi nào.

Ai ngờ lại thực sự có thông tin.

Triệu Thành Tích nói: "Trước kia không liên hệ quá nhiều với bên ngoài, thực ra ông ngoại và cậu cả của em ở phía nam là người rất nổi tiếng. Hơn hai mươi năm trước bọn họ đã từ thành phố Cảng đến Nam Dương, sau khi đứng vững chân ở bên đó, họ bắt đầu mở lại sản nghiệp của gia tộc, bắt đầu từ làm ăn nhỏ đến bây giờ đã là vua dệt may có tiếng ở đất Nam Dương, kiểm soát phần lớn ngành dệt may ở Nam Dương, bây giờ những sản nghiệp khác cũng có nhiều liên quan."

Cho nên ông cụ Triệu tìm bạn bè ở bộ ngoại giao nhờ giúp, nhân viên công tác bên đại sứ quán Nam Dương nhận được tin liền lập tức hồi đáp.

Nhan Hoan:

Nói quá đơn giản quả thật làm cô có chút không thể tin được.

Một hồi lâu sau cô mới nói: "Vậy có thể liên hệ với bọn họ không? Những bất động sản nhà họ Triệu đó là của họ, bảo họ đi nhận đi."

Triệu Thành Tích:

Em không có cảm nhận khác sao?

Nhan Hoan không có.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-434.html.]

Cô xem như một chuyện đã được giải quyết, không hề có sự kích động khi nghe tin người thân vẫn còn sống.

Cô hỏi ngược lại Triệu Thành Tích: "Chuyện của anh bên kia giải quyết sao rồi? Muộn nhất là khi nào phải đi?"

Cô hỏi chuyện Triệu Thành Tích thuyên chuyển đến Thâm Quyến.

Tháng tám năm ngoái, nhà nước đã chính thức xác lập thành phố Thâm Quyến là khu kinh tế đặc thù đầu tiên của quốc gia.

Triệu Thành Tích đã bắt đầu thiết kế dự án mạng lưới đường ống cấp nước từ hai năm trước, bây giờ rất nhiều công trình đã bắt đầu thực hiện. Cuối năm ngoái tập đoàn Công Trình đã thành lập chi nhánh công ty ở thành phố Thâm Quyến, bổ nhiệm thư ký trở thành tổng phụ trách của chi nhánh công ty, Triệu Thành Tích trở thành người phụ trách thứ hai, đồng thời là tổng thiết kết sự án mạng lưới đường ống cấp nước, cho nên từ cuối năm ngoái anh đã tốn rất nhiều thời gian ở Thâm Quyến.

Bên phía tập đoàn đã thúc giục rồi, năm sau sẽ chính thức điều anh đến chi nhánh công ty ở Thâm Quyến.

Triệu Thành Tích vươn tay xoa đầu Nhan Hoan.

Bây giờ Nhan Hoan đã bước vào năm bốn đại học, nhập học vào mùa đông, vẫn còn một năm nữa mới tốt nghiệp.

Anh đương nhiên là hi vọng có thể đợi cô tốt nghiệp xong rồi dẫn cô đi cùng, nhất là trong nhà còn có một cặp song sinh.

Trẻ con không phải là càng lớn càng bớt lo. Trên thực tế, càng nhỏ tuổi, phần lớn thời gian đều là uống sữa và ngủ, chủ yếu là dựa vào bảo mẫu, sau khi cai sữa mẹ, đa số thời gian cứ giao cho bảo mẫu là được. Nhưng càng lớn nhu cầu làm bạn của trẻ con sẽ càng cao, trách nhiệm dạy dỗ cũng càng ngày càng lớn.

Giống như Nhan Hoan, cô thực sự là một người rất có thể buông tay, nhưng mỗi ngày cô vẫn dành ra thời gian đưa con đi chơi. Mỗi buổi tối, không phải là cô thì sẽ là anh hoặc là hai người cùng nhau dỗ con ngủ, sẽ kể chuyện cổ tích cho con nghe, hoặc là kể một vài chuyện xảy ra hằng ngày. Bất kể là bọn trẻ có hiểu hay không, thì rót vào trong chúng những chuyện xảy ra thường ngày, cũng sẽ dạy cho chúng những bài học nhỏ.

Dựa theo lời nói của Nhan Hoan thì là lúc này bọn trẻ vẫn còn kề cận với anh, chắc chắn sẽ nghe anh nói, sau này lớn hơn một chút liền tùy chúng nó giày vò.

Tinh thần và thể lực của hai đứa nhóc càng lớn càng dồi dào, sự bầu bạn của ba mẹ cũng rất quan trọng.

Không nên chồng chất tất cả mọi thứ lên người cô.

Nhưng công việc bên kia càng ngày càng bận rộn, kéo dài đến bây giờ là đã rất lâu rồi.

"Sau Tết Nguyên tiêu sẽ đi." Anh nói.

Loading...