Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 423
Cập nhật lúc: 2025-03-14 05:47:56
Lượt xem: 21
Lúc đó lão giáo sư Thời cũng có hai sinh viên tham gia cuộc thi thiết kế thời trang.
"Ừm, đều là thật."
Nhan Hoan sẽ không che giấu cho Lương Đông Thủy.
Cô rất ít khi chủ động nói thị phi, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không che giấu những chuyện mà người khác làm.
Khúc Nguyệt Hoa choáng váng.
Dù sao cũng ở chung với nhau mấy năm, cho dù bên ngoài lan truyền tin đồn thế nào cô ấy vẫn luôn nửa tin nửa ngờ, giống như trước đây mọi lời bịa đặt về Nhan Hoan lan truyền ở bên ngoài còn ít sao?
Nhưng mà bây giờ chính miệng Nhan Hoan xác nhận việc này là thật, đã khiến cô ấy trong nhất thời thật sự không biết có cảm thụ như thế nào.
Vân Mộng Hạ Vũ
Một lúc lâu sau cô ấy mới cười khổ nói: "Miệng của mọi người kín thật, những chuyện này chúng tôi lại không hề hay biết."
Nói xong lại ngừng một chút và nói: "Cậu ta cũng là vì ra nước ngoài nên mới ly hôn với chồng cậu ta phải không, thật không ngờ."
Cô ấy nói xong thì quay đầu nhìn hai em bé đang ngủ trên chiếc giường khung nhỏ bên cạnh giường Nhan Hoan.
Nhưng không ngờ cái quay đầu này lại nhìn vào một đôi mắt to đen láy, chẳng phải nói trẻ con mới sinh không có bao nhiêu thị lực sao? Đứa bé này, đôi mắt của đứa bé này giống như có trí tuệ, không chỉ nhìn thấy cô ấy mà còn giống như đang lắng nghe cô ấy nói chuyện vậy.
Sự chú ý của cô ấy bỗng chốc bị di dời, ngạc nhiên nói: "Nhan sư muội, con của em, đứa bé này là em gái ư, trông có vẻ rất thông minh."
Đúng, đã không thể dùng từ xinh đẹp để miêu tả mà là thông minh.
Nhan Hoan quay đầu cũng nhìn thấy cô bé đã tỉnh, đưa tay ôm cô bé vào lòng, chọc cô bé và cười nói: "Đúng vậy, nhưng cũng chỉ là trông thông minh thôi, trên thực tế giống như anh trai nó đều là không phải ăn thì là ngủ, ngược lại cũng dễ chăm, không ồn ào ầm ĩ, cho dù đói cũng chỉ đập giường, rất ít khi quấy khóc."
Cô cũng không nhận ra được rằng trẻ con vừa mới sinh biết đập mạnh giường thì có gì đó sai sai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-423.html.]
Khúc Nguyệt Hoa cười nói: "Thật là một cục cưng thiên thần, chị nghe mẹ và chị dâu chị nói, cháu trai chị sinh ra đã thích khóc, làm gì cũng phải gào lên một trận, sau đó b.ú sữa cũng chậm, một lần b.ú phải hơn một tiếng, nửa đêm dậy rất nhiều lần khiến chị dâu chị trong tháng hoàn toàn không thể ngồi yên, hai đứa con em đều có thể ăn có thể ngủ thật sự đỡ lo hơn là chăm một đứa, quá hạnh phúc."
Đang nói chuyện thì Triệu Thành Tích gõ cửa rồi đi vào.
Triệu Thành Tích vừa vào thì Khúc Nguyệt Hoa cảm thấy mình thừa thãi, hơn nữa cũng đã gần đến thời gian thăm viếng của khách chung, cô ấy nói với Nhan Hoan "Chị đi tìm giáo sư Diêu, ngày khác lại đến nhà thăm em" rồi rời đi.
Thực ra Nhan Hoan cũng có hơi cương sữa, Khúc Nguyệt Hoa vừa đi thì cô bảo Triệu Thành Tích kéo rèm lại, vừa cho em gái b.ú vừa hỏi Triệu Thành Tích: "Nhà họ Nhan đã xảy ra chuyện gì sao anh?"
Lúc trước Nhan Hồng An ở bên ngoài, lúc Triệu Thành Tích đi ra ngoài thực ra cô đã nhìn thấy.
Tuy rằng từ xa chỉ nhìn thoáng qua một bóng người, không thể nhìn thấy hình dáng của Nhan Hồng An nhưng với tính cách của anh ấy, biết rõ cô sinh con mà mấy hôm nay đều không đến thăm cô, đến cửa phòng sinh cũng chỉ tìm Triệu Thành Tích nói chuyện, rõ ràng nhà họ Nhan đã xảy ra chuyện mà còn là chuyện lớn.
Triệu Thành Tích ngồi đến trước giường, đưa tay sờ gương mặt của em gái đang b.ú sữa, tay quẹt qua Nhan Hoan liền bị cô quở trách.
Anh rút tay lại, nụ cười thoáng chốc tắt ngấm, nhìn cô nói: "Triệu Lan Trân bị tai nạn."
Nhan Hoan sửng sốt, nhưng phản ứng cũng không lớn lắm, chỉ hơi giật mình, sau đó nói: "Vẫn không thể tránh được."
Triệu Thành Tích thấy trong vẻ mặt của cô không có một chút lo lắng hay cảm xúc căng thẳng gì thì mới yên tâm, cũng không né tránh nữa mà kể lại hết mọi chuyện trước sau và tình hình cơ bản của Triệu Lan Trân bây giờ.
"Không biết lúc đó vì sao bà ấy không xuống xe, cổng thời gian cũng không ngắn."
Anh nói.
Nhan Hoan còn chưa kịp trả lời anh thì cảm thấy trước n.g.ự.c đau nhói.
Cô cúi đầu nhìn thấy em gái giống như một con heo con nhìn thì nhỏ bé nhưng b.ú sữa thật nhanh, trong chốc lát đã không thỏa mãn.
Cô ôm cô bé lên xoay qua bên khác, ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt Triệu Thành Tích, cô cúi đầu xuống nhìn mình rồi nhìn anh với ánh mắt khiển trách, sau đó kéo áo vào và không nói chuyện với anh, chỉ cho em gái b.ú một lúc thì đặt con nhóc rõ ràng còn chưa thỏa mãn đang vung nắm đ.ấ.m vào giường khung, rồi lại nhìn anh trai ngốc nghếch kia, vẫn còn đang ngủ cơ đấy, từ sáng đến tối đều từ tốn. Nếu không phải mỗi lần Nhan Hoan cắt xén khẩu phần của em gái một ít thì có lẽ tên nhóc này chỉ có thể uống sữa bột hoàn toàn.