Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 421

Cập nhật lúc: 2025-03-14 05:47:52
Lượt xem: 25

Cả nhà Nhan Đông Đình và Lưu Nguyệt càng hoảng sợ hơn. Nhan Hồng An lại đập một gậy vào một cái túi hành lý bị ném dưới đất, quát: "Cút, cút, còn không cút, tôi sẽ lập tức gọi điện đến đồn công an, để công an đến lôi từng người đi, một đám súc sinh tham lam độc ác, ngay cả con vật còn có tình nghĩa hơn các người, đồ không biết xấu hổ, sau này các người, từng người từng người đều sẽ gặp báo ứng."

Lúc này hàng xóm láng giềng cũng vỡ lẽ, ồn ào chỉ trỏ mắng mỏ cả nhà Nhan Đông Đình và Lưu Hoa. Lưu Kim Hoa, con trai con dâu cháu trai bà tai và cả Lưu Nguyệt bởi vì tin tức cha mẹ họ bị bắt vào cục công an mà Nhan Hồng An nói, cuối cùng cũng không chịu nổi, nào còn lo lắng đến hành lý quăng đầy trên đất, cũng không dám làm loạn khóc lóc om sòm, ôm đầu chạy đến cầu thang.

Nhan Hồng An tốn chút tiền tìm người dọn sạch đồ đạc ở hành lang, quăng hết xuống tầng, lại gọi người thay ổ khóa, lúc này mới nghênh ngang.

Cả quá trình anh ấy đều không quan tâm sắc mặt như tro tàn của Nhan Đông Hà, cũng không để ý đến anh cả Nhan Vệ An.

Anh ấy tìm mấy người bạn của mình, truyền ra tin tức là mình muốn bán nhà.

Anh ấy đến bệnh viên. Tuy rằng anh ấy đã biết Nhan Hoan cũng đang ở trong, anh ấy đứng ngoài cửa phòng nghe tiếng cười nói bên trong, lại đứng im không bước vào, cũng không nhấc nổi tay để mở cửa.

Tuy rằng anh ấy rất muốn nhìn xem bây giờ Nhan Hoan như thế nào.

Cũng muốn nhìn xem hai đứa trẻ kia có giống Nhan Hoan hay không, có đáng yêu giống như trong tưởng tượng của anh ấy hay không.

Nghĩ đến những chuyện này đôi mắt anh lại chua xót, gần như sắp rơi nước mắt.

Cũng không biết là đã đứng bao lâu, hay là người khác mở cửa, Triệu Thành Tích ở trong phòng nhìn thấy anh ấy, Triệu Thành Tích cúi đầu nói với Nhan Hoan một tiếng rồi sải bước ra ngoài, dẫn anh ấy đến cuối hành lang nói chuyện.

Triệu Thành Tích hỏi anh ấy có chuyện gì.

Anh ấy hít sâu một hơi, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Tôi muốn bán căn nhà đó của mẹ tôi, nhưng người tôi quen, người có thể trả giá cao không nhiều, muốn hỏi cậu xem có quen người nào có thể trả giáo cao chút hay không."

Thực ra anh ấy cũng không phải là hoàn toàn quen biết.

Anh ấy có quen một vài mối làm ăn mua đi bán lại ở chợ đen, bây giờ sau cải cách mở cửa, người ta càng làm ăn lớn.

Nhưng anh ấy không tin những người đó, cũng không muốn bán nhà cho họ.

"Anh muốn bán với giá nào?"

Triệu Thành Tích hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-421.html.]

Anh cũng chẳng lo nghĩ đến sống c.h.ế.t của Triệu Lan Trân, trái tim anh luôn rất cứng rắn, nếu không cũng sẽ không lạnh nhạt với ba mẹ mình như vậy.

Đối với Triệu Lan Trân, chỉ cần Nhan Hoan không có gánh nặng tâm lý gì thì anh cũng chẳng buồn quan tâm đến sống c.h.ế.t của bà ấy, cho dù bà ấy có c.h.ế.t trước mặt anh thì anh cũng chẳng có cảm xúc gì.

Nhưng chỉ truyền ra tin tức bán nhà thì cũng chẳng sao.

"Năm vạn."

Nhan Hồng An nói.

Triệu Thành Tích gật đầu, nói: "Tôi giúp anh hỏi thử xem."

Nói xong anh liền xoay người rời đi.

Dứt khoát không chút dây dưa, không hỏi tại sao lại muốn bán nhà, càng không hỏi hiện tại anh ấy có đủ tiền để chi tiêu hay không.

Nhan Hồng An nhìn bóng lưng rời đi của Triệu Thành Tích, câu nói "nếu em họ hỏi tôi, thì nói tôi có việc, mấy hôm nữa lại đến thắm em ấy" vẫn luẩn quẩn trong miệng cuối cùng vẫn không thốt ra.

Triệu Thành Tích về phòng.

Trong phòng rất náo nhiệt, mấy người nói chuyện cùng Nhan Hoan.

Sau khi tin tức Nhan Hoan sinh con truyền ra, khách vào phòng sinh thăm nom không ngớt, may mà bệnh viện sợ ảnh hưởng đến thời gian nghỉ ngơi của sản phụ nên quy định ngoại trừ người thân ruột thịt, những người khách khác chỉ được vào thăm sản phụ trong thời gian quy định.

Lúc này, quân trưởng Kiều, giáo sư Diêu và Khúc Nguyệt Hoa, một chị khóa trên trong phòng nghiên cứu của giáo sư Diêu đang ở trong phòng sinh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sáng qua quân trưởng Kiều nhận được tin, buổi chiều lập tức đi máy bay từ thành phố Bắc đến thành phố Tây Châu.

Lâu như vậy rồi, Nhan Hoan cũng không muốn cố gắng giấu giếm chuyện quân trưởng Kiều là ba ruột của cô nữa. Hai ngày nay, quân trưởng Kiều đều qua đây thăm cô. Khách đến thăm cô đều thoải mái giới thiệu: "Đây là ba tôi."

Khúc Nguyệt Hoa biết ba Nhan Hoan là một vị quân trưởng mang quân hàm tướng quân trong lục quân thì ngạc nhiên há hốc mồm suýt thì rớt cả cằm xuống đất.

Giáo sư Diêu thấy cô ấy nháy mắt với Nhan Hoan, biết cô ấy hẳn là có lời muốn nói với Nhan Hoan, thậm chí bà ấy còn đán được cô ấy muốn nói gì với Nhan Hoan, trong lòng thở dài, quay sang nói với quân trưởng Kiều: "Quân trưởng Kiều à, chúng ta sang phòng bên cạnh uống chén trà đi, để hai cô gái này nói mấy câu."

Loading...