Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 402
Cập nhật lúc: 2025-03-13 20:05:49
Lượt xem: 32
Mấy tháng nay Nhan Hồng An mới phát hiện trước kia mình khờ dại thế nào, còn cho rằng lúc những người này bò lên, xử lí sạch sẽ, dứt khoát một chút là có thể chặt đứt tâm tư của bọn họ.
Nhưng anh ấy lại không biết, chú hai và cô út của anh ấy lại hiểu rất rõ ba anh ấy.
Hoặc là hiểu rõ "tình cảm" của ba anh ấy đối với bọn họ, bất kể lúc nào họ làm cái gì, ba anh ấy cũng sẽ mềm lòng.
Dù sao thì lúc bé bọn họ cũng lớn lên cùng ba anh ấy.
Giống như đứa trẻ bị chiều hư, bọn họ mãi mãi hiểu rằng, chỉ cần bọn họ nghèo túng, mà cuộc sống của ba mẹ lại tốt đẹp thì ba mẹ sẽ không thể nào thực sự mặc kệ chúng được.
Cho nên chỉ cần ba anh ấy còn sống, chỉ cần nhà anh ấy có tài sản kếch xù thì tâm tư của những người này mãi mãi không thể chặt đứt được.
Anh ấy cũng mới biết, cái gọi là cuộc sống bình yên tốt đẹp của nhà mình.
Anh ấy bỗng nhớ ra trước kia Nhan Hoan từng nói: "Giao hết tất cả tài sản bất động sản nhà họ Triệu cho em, các anh đến trường học của ba anh làm loạn, khiến cho ba anh không có công việc, không có nhà ở, tự khắc sẽ yên tĩnh", là có ý gì.
Nói trúng tim đen, không sai một chút nào.
Cho nên bây giờ Nhan Hoan hỏi anh ấy thì anh ấy cơ thể nói cái gì đây?
Nhan Hoan nhìn dáng vẻ siết chặt nắm tay, mắt đỏ bừng của anh ấy thì cũng không hỏi nhiều.
Cô cầm lấy cái chìa khóa ở trên bàn, nói: "Văn phòng nhà nước đã trả lại chìa khóa nhà chính của ông ngoại ở phố Đông bên kia cho em rồi. Dì cả vẫn bảo là đợi ngôi nhà đó được trả lại thì sẽ qua đó xem xem. Thực ra em cũng muốn qua xem, anh biết đấy, bây giờ em bắt đầu nghỉ hè rồi, ngày nào cùng có thời gian rảnh, chi bằng anh về hỏi dì cả xem, xem khi nào thì dì ấy rảnh, chúng ta hẹn một ngày nào đó cùng nhau qua xem."
Nhan Hồng An nhìn Nhan Hoan. Lúc này Nhan Hoan đã mang thai hơn sáu tháng, bụng rất lớn. Thời tiết nóng bức bây giờ khiến người ta hoa mắt chóng mặt, ở nhà bật quạt đã không dễ chịu là bao, huống chi là ra ngoài.
Anh ấy nói: "Hiện tại thời tiết nóng bức, em đừng đi, để anh đi cùng mẹ anh là được. Em muốn đi xem thì đợi hôm nào thời tiết mát mẻ một chút, bảo đội trưởng Triệu đưa em đi."
Nhan Hoan cười nói: "Không đến mức ấy đâu. Chúng ta có thể chọn ngày râm mát sau mưa, anh Triệu chắc chắn sẽ đi cùng em, không cần anh chăm sóc em đâu."
Sao anh có thể để cô một mình đơn độc đi chung với Triệu Lan Trân, lại còn đi đến nhà chính nhà họ Triệu được?
Trong mắt anh ấy Triệu Lan Trân vốn không phải người bình thường gì đó.
Nhan Hồng An méo miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-402.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói hay lắm, giống như là anh ấy không bằng lòng chăm sóc cô vậy.
Nhưng nói thật, với gương mặt lạnh tanh không cảm xúc đó của Triệu Thành Tích, anh ấy thực sự không dám đưa Nhan Hoan ra ngoài vào một ngày nóng bức, nếu mà có chuyện gì, sợ là anh ấy sẽ bị Triệu Thành Tích băm mảnh nhỏ mất.
"Hơn nữa."
Nhan Hoan nhìn dáng vẻ đó của anh ấy thì không nhịn được cười, nói: "Căn nhà tồi tàn đó, mình em đi xem thì có cái gì mà đẹp. Đi xem cùng mẹ anh, nói mấy câu chuyện cũ, lịch sử của ngôi nhà đó và cả mấy câu chuyện cũ về ông ngoại và các cậu thì mới có ý nghĩa chứ."
Nói xong Nhan Hoan lại cảm thấy mình giống như đang bắt nạt người thành thật, cô vuốt ve hoa văn trên tay vịn của ghế, nở nụ cười thật thà.
Nhan Hồng An trở về nói với mẹ mình.
Triệu Lan Trân đang đứng ở trước cửa sổ cầm chổi lông gà quét một cái bình hoa, bà ấy nghe con trai út nói Nhan Hoan để bà ấy chọn thời gian, mọi người cùng nhau đến nhà cũ xem, động tác trên tay liền dừng lại.
Một hồi lâu, bà ấy mới nói: "Con nói với cô ấy, mẹ muốn tự qua đó."
Nhan Hồng An liếc mắt nhìn mẹ mình một cái.
Trải qua lâu như vậy, sao anh ấy lại không biết mẹ mình tức với em họ chứ.
Khi em họ vừa trở về, biết cô phải chịu khổ ở chỗ Nhan Quế Phân, anh ấy biết mẹ mình áy náy, tình cảm với em họ cũng là thật.
Nhưng khi em họ bất chấp tất cả xé toạc những chuyện đã qua ra, khiến bà ấy bị tổn thương nặng.
Bà ấy đau khổ bất an, căm hận vùng vẫy, còn đủ loại cảm xúc, cả người giống như chìm trong mớ cảm xúc đó không thể tự thoát khỏi.
Bà ấy cũng không có cách nào để em họ cảm nhận được.
Nhan Hồng An là con trai của bà ấy.
Anh ấy cũng cực kỳ đau lòng khi thấy bà bị hành hạ.
Nhưng anh ấy không có cách nào cả bởi vì bà ấy phải chịu đựng đau khổ và hành hạ liền giận chó đánh mèo lên trên người em họ.
Nghĩ đến Nhan Hoan từ nhỏ đã rơi vào trong tay Nhan Quế Phân, nghĩ đến Nhan Hoan như con búp bê quanh năm không tiếng không động quanh năm ở trong mơ, trong lòng anh ấy liền không có cách nào nổi giận với Nhan Hoan, chỉ vừa cảm thấy đau lòng vừa xấu hổ day dứt.