Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 400
Cập nhật lúc: 2025-03-13 20:05:45
Lượt xem: 20
Căn nhà đã rất lâu rồi không được tu sửa, ai mà biết có thể có vật gì bất ngờ rơi xuống hay không.
Nhan Hoan gật đầu.
Triệu Thành Tích bước vào, sờ chỗ này rồi lại sờ chỗ kia trên tường, rồi lại gõ gõ, sau đó anh cầm búa vung tay đập một nhát vào một viên gạch phía trên. Đập mạnh mười mấy nhát, viên gạch đó cũng rời ra. Xoay mở, bức tường bên trái đột nhiên xoay rồi mở ra, thế mà lại là một cánh cửa xây bằng gạch, ở ngoài nhìn vào quả thực là không nhìn ra.
Nhan Hoan tò mò ló đầu vào nhìn.
Triệu Thành Tích lại quay lại nói với cô: "Không cần vào, anh đi vào chuyển đồ đạc ra."
Nhan Hoan nhún vai.
Sau đó Triệu Thành Tích đi vào. Căn hầm đó cũng không lớn, anh sải bước đi vào, sau đó lần lượt chuyển đồ đạc ra.
Ngoại trừ một cái rương gỗ ra thì phía sau đều là mấy món đồ lớn, đều là tranh chữ, sách cổ và mấy món đồ gốm sứ cổ từng dùng để trang trí. Nhan Hoan tò mò nhìn từng món đồ. Cô chưa từng học về đồ gốm xứ cổ, nhưng vẫn có cảm nhận cơ bản là đồ của thời đại nào, bao lâu rồi. Cô lại nhìn bức tranh chữ, trên bức tranh bây giờ vẫn còn bảo lưu dấu gốc của ấn triện, hơn nữa cô lại học ngành thiết kế thời trang, thư họa cũng có thể coi là một môn chuyên ngành cơ bản của cô nên cô cũng khá hiểu biết về phương diện này.
Rương gỗ bị khóa.
Chuyện này đương nhiên là không thể làm khó Triệu Thành Tích, nhưng Nhan Hoan lại ngăn anh lại, nói: "Chúng ta vẫn nên chuyển về rồi tính tiếp thì hơn."
Sau đó Nhan Hoan nhìn Triệu Thành Tích chuyển từng món đồ lên xe. Cũng may căn nhà này trống trải, tường bao quanh hoa viên rất cao, phía trong tường trồng cây gỗ lâu năm, xe đậu ở phía sau, chuyển đồ đạc từ cửa sau cũng không nhìn thấy được.
Tiếp đó Nhan Hoan cũng không còn tâm trạng xem xét cẩn thận, tỉ mỉ gì nữa.
Những đồ đạc khác, không có manh mối gì thì không thể dễ dàng tìm thấy như vậy được, vẫn nên về nhà trước rồi tính sau.
Hai người trở về. Hai ngày nay hai người biết phải chuyển kha khá đồ đạc trở về, cho nên liền chuyển đồ đạc thẳng lên thư phòng của Triệu Thành Tích ở trên tầng, không cần tìm lý do giải thích những thứ này là gì với dì Mai.
Triệu Thành Tích lấy dẻ lau lau qua đồ đạc một lượt, rồi mới lấy một sợi dây thép cắm vào ổ khóa. Sau một hồi loay hoay thì "lạch cạch", ổ khóa trên rương gỗ mở ra.
Nhan Hoan vốn đang tràn đầy kích động, kết quả khi mở ra, bên trong cũng chẳng có bao nhiêu đồ đạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-400.html.]
Ba cái hộp gỗ.
Tuy rằng có chút đẹp đẽ, nhưng cũng vẫn là quần áo.
"Em còn nghĩ rằng đó là một rương vàng thỏi cơ đấy."
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Hoan vừa lật xem quần áo, vừa cười nói: "Lúc nãy, em sợ chúng ta mở ra có cái gì đó lóa mắt ở trong, nếu có người nhìn thấy thì chẳng phải là lại đánh nhau một trận sao. Em không sợ nhưng mà đánh nhau xong lại không thể g.i.ế.c người diệt khẩu, chuyện truyền ra thì chúng ta không thể sống cuộc sống yên bình được."
Triệu Thành Tích:
Anh có thể nói cái gì nữa đây?
Anh chỉ có thể đứng cạnh nhìn, cô nói gì thì nói, anh cẩn thận quan sát, không để chuyện ngoài ý muốn làm cô bị thương.
Nhưng mà Nhan Hoan cũng chỉ nói vậy thôi.
Năm đó, trước khi xây dựng đất nước, thành phố Tây Châu từng trải qua chiến tranh. Lúc đó cả nhà ông ngoại và cậu cả rời đi rồi, nhưng cụ thể là đi đâu thì không ai biết, sau đó cũng chưa từng liên lạc được.
Đây cũng là một tội danh quan trọng trong số những tội danh sau này người khác tấn công cậu hai và nhà họ Triệu. Bởi vì sự mất tích ông nội và cậu cả, có người còn nói ông ngoại và cậu cả bỏ chảy ra nước ngoài, là đại tư sản, đại hán gian, nói không chừng cậu hai cũng âm thầm liên lạc gì đó với nước ngoài, nhất là tội danh này còn được thốt ra từ miệng chồng Triệu Lan Trân, em trai của Nhan Đông Hà, Nhan Đông Đình thì lại càng có vẻ đáng tin.
Cho dù như thế nào, năm đó lúc ông ngoại và cậu cả rời đi, vàng bạc châu báu có thể màng đi thì chắc hẳn là đang mang đi hết rồi.
Những món đồ cổ và tranh chữ này chẳng qua là rất khó mang đi.
Nhan Hoan lật lật quần áo, cũng chẳng hứng thú cho lắm, cô bắt đầu quay ra táy máy ba cái hộp, phía trên ba cái hộp đó đều in dấu ấn của ấn triện "Triệu Lan Trân","Triệu Hòa Minh" và "Triệu Lan Huyên".
Là đồ của mẹ cô, dì cả và ba anh em cậu hai.
Ba cái hộp đều bị khóa.
Nhan Hoan không có bất kỳ gánh nặng tâm lý gì bảo Triệu Thành Tích mở từng cái ra xem.
Thực ra không phải tất cả đồ đạc bên trong đều là tài sản quý giá, quả thực có một vài món đồ trang sức, ví dụ như một vài món đồ trang sức bằng ngọc, bằng ngọc trai, chất lượng vừa nhìn đã biết là giá trị xa xỉ.