Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 389
Cập nhật lúc: 2025-03-13 20:04:53
Lượt xem: 30
Nói xong rồi lại nói: "Đúng rồi, không phải lần trước cháu từng nói Nhan Tiểu Ca là anh họ nhà dì cả cháu sao? Trời ạ, dì thấy Nhan Tiểu Ca tốt thế kia mà lòng dạ ba mẹ nó lại đen tối đến vậy! Thảo nào cháu cũng không qua lại với bọn họ!"
Nhan Hoan nhìn dì Mai rồi bật cười.
Đây có lẽ chính là sự khác biệt giữa người trong cuộc và người ngoài cuộc.
Giống như bản thân Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà, giống như những người quen thuộc với họ như Quy Hồng Anh và đội trưởng Hùng, họ luôn có các bộ lọc khác nhau, ví dụ như tình hình năm đó, sự bất đắc dĩ của mỗi người năm đó, người có nhân phẩm tốt như Nhan Đông Hà cảm thấy chuyện họ làm cho dù có sai thì với tình hình năm đó cũng có thể được tha thứ.
Nhưng dì Mai không biết họ, lại có thể trực tiếp chỉ ra cốt lõi của câu chuyện.
Cô cầm một miếng bánh ngọt, cười nói: "Ừm, tất cả đều đã qua rồi ạ."
Dù sao thì nợ cũng sẽ tính toán rõ ràng.
Dì Mai lại nghĩ đến một vấn đề, bà nói: "Vậy Tiểu Nhan này, họ của cháu là theo họ của bác cả cháu à? Một người lòng lang dạ sói như thế làm sao xứng để cháu theo họ của ông ta, cháu đã nhận ba rồi thì nên theo họ ba cháu hoặc chí ít nên theo họ mẹ cháu chứ!"
Nhan Hoan ngẩn người, sau đó lắc đầu cười nói: "Không phải đâu ạ, cái tên này là trước khi mẹ cháu mất đã đặt cùng với một người dì cứu cháu ra, ý là hi vọng cháu có thể một đời bình yên, có thể luôn cười vui vẻ chứ không phải là vì họ Nhan, vả lại đổi tên còn rất phiền phức cho nên cháu chưa bao giờ nghĩ muốn đổi."
Thực ra cũng không phải như thế.
Cô cảm thấy dường như cô vốn nên gọi cái tên này.
Cho nên trước đây đi nông trường đã trực tiếp đổi từ Thẩm Nhan Hoan thành Nhan Hoan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-389.html.]
Dì Mai vẫn cảm thấy không hay, nhưng bà là người có chừng mực, thấy Nhan Hoan cầm sách không muốn nói chuyện thì ôm đầy tâm sự đi xuống lầu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sáng hôm sau cục trưởng La đích thân dẫn người đến nhà Nhan Hoan để ghi chép.
Lần này bởi vì có quân trưởng Kiều ở đây, nên khi dì Mai đi mở cửa nhìn thấy hai vị cảnh sát tuy rằng có chút cảnh giác nhưng rốt cuộc cũng không lo lắng, nghiêm mặt để họ đi vào.
Cục trưởng La nhìn thấy quân trưởng Kiều cũng rất bất ngờ.
Nhưng rất nhanh liền hiểu, quân trưởng Kiều là lo lắng con gái nên đích thân bay đến.
Cho nên lúc ghi chép càng thêm cẩn thận, cũng không để cấp dưới hỏi mà là giống như tự mình thăm hỏi sức khỏe, may mà Nhan Hoan cũng không để ý, càng không có vấn đề gì về mặt tinh thần.
Chỉ là cô không quá muốn nói về chuyện La Lực Quân muốn quấy rối cô, mà là nhấn mạnh hành vi cường hào ác bá của anh ta, cô nói: "Hắn ta nói với tôi rằng nếu ra ngoài làm ăn và muốn lăn lộn ở nơi này thì thế nào cũng phải bỏ ra chút gì đó, nếu không cho hắn ta chỗ tốt thì hắn ta tuyệt đối sẽ không để cho cửa hàng của tôi bình yên ba ngày. Đến lúc tôi đá hắn ta ra ngoài thì đám côn đồ đi theo hắn ta còn rêu rao với hàng xóm đang vây xem bên ngoài rằng "Mày có biết bọn tao là ai không, mày không sợ thì ngày khác bọn tao sẽ đập phá cửa hàng của mày", có thể thấy hành vi của bọn chúng kiêu ngạo ra sao, e rằng cũng đã không phải là lần đầu tiên, không biết trước đây đã có bao nhiêu người bị hại. Còn có,"
"La Lực Quân là con trai của xưởng trưởng xưởng cơ khí, xưởng cơ khí là một xưởng lớn có hàng nghìn nhân viên, La Lực Quân ỷ vào thân phận kế thừa nhà xưởng này mà đàn áp mọi người, các công nhân chịu áp lực bởi quyền uy của xưởng trưởng, sợ cũng chỉ có thể bấm bụng chịu, huống chi sau chuyện xảy ra hôm trước thì việc đầu tiên mà vị xưởng trưởng này và vợ của ông ta làm không phải là trách mắng con trai mình, trái lại không thèm điều tra chân tướng đã chạy đến trường học của tôi làm loạn, buộc lãnh đạo nhà trường phải trừng phạt tôi thật nặng, thiên vị như vậy có thể thấy bình thường đã dung túng cho hành vi này của hắn ta như thế nào, mong các đồng chí cảnh sát điều tra kỹ lưỡng."
Bên này Nhan Hoan còn chưa dứt lời thì ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ cửa "Tùng tùng".
Nhan Hoan cũng không thể không cảm khái, hai hôm nay cửa nhà cô chưa từng yên tĩnh.
Dì Mai đi mở cửa.
Lần này là một cặp vợ chồng trung niên bước vào, xách rất nhiều thứ trên tay.
Đây không phải là vợ chồng xưởng trưởng La La Thụ Hòe hôm qua đã gọi điện thoại cho đồn trưởng đồn cảnh sát, lãnh đạo nhà trường khắp nơi và Lưu Đông Tú hôm qua còn đến học viện làm loạn thì là ai?