Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 371

Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:11:29
Lượt xem: 20

Nhan Hoan giải quyết xong hai tệp tài liệu này thì lập tức đứng dậy tạm biệt.

Vậy mà lúc sắp rời đi lại đúng lúc chạm mặt với Nhan Vệ An vừa mới về.

Nhan Hoan chào hỏi anh ấy, suy nghĩ một lúc, cười nói với Triệu Lan Trân: "Hay là sau khi mợ và Nhan Đông Hà chuyển đến căn nhà mới xong thì để lại căn nhà của Nhan Đông Hà trong ký túc xá của trường đại học Nông nghiệp cho anh Vệ An ở đi. Để cho sau này anh Vệ An kết hôn sẽ dùng đến, trước tiên cứ chiếm chỗ đã, miễn cho kẻ thù vào ở."

Nhan Vệ An không hiểu gì hết.

Nhan Hoan chỉ cười gật đầu với anh ấy rồi lập tức rời đi.

Sau khi rời khỏi nhà Triệu Lan Trân, hai người cũng không về thẳng nhà mà lái xe đến cửa tiệm do mấy người Mễ Nguyệt Hồng tìm được, nằm ngay đối diện khu ký túc xá lớn của tập đoàn Công Trình và nằm cạnh khách sạn quốc doanh lớn. Có thể nói chủ nhân của cửa tiệm này có chút quan hệ với Nhan Hoan, do chủ nhân của cửa tiệm này là một người giáo sư già họ Chung của đại học Tây Châu.

Vốn cửa tiệm này là tài sản của nhà giáo sư Chung.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc trước có cho người ta thuê để mở tiệm bán tơ lụa, sau đó người giáo sư già này giao lại quyền cho cấp dưới, cái cửa tiệm này biến thành chỗ ở của mấy hộ gia đình.

Hơn hai năm trước giáo sư Chung đả trở về sau khi được sửa lại án xử sai, có điều cái cửa tiệm này chỉ mới được thu hồi lại gần đây mà thôi.

Ở trường, giáo sư Chung ở trong ký túc xá của công nhân viên chức trong trường, thế nên muốn cho thuê căn nhà này. Vừa mới dán tờ quảng cáo bên ngoài đã bị Mễ Nguyệt Hồng nhìn thấy, đến nơi tìm giáo sư Chung, tự giới thiệu một lúc, sau khi giáo sư Chung nghe nói sinh viên nữ của đại học Tây Châu từng giành được giải nhất trong cuộc thi thiết kế thời trang toàn quốc muốn thuê nơi này để mở cửa tiệm thì lập tức gỡ tờ quảng cáo xuống. Đầu tiên đồng ý trước, dù sao ông ấy cũng không mấy vui khi cho người ngoài thuê.

Nhan Hoan và Triệu Thành Tích đến đây xem cửa tiệm, hôm qua đã gọi điện đến văn phòng của giáo sư Chung để hẹn trước.

Thế nên lúc hai người đến đây, vị giáo sư Chung nghiêm khắc và cẩn trọng đã chờ bên trong.

Lúc này Nhan Hoan không khỏi than thở, tuy rằng món đồ như điện thoại này có hơi mắc nhưng lại thật sự rất hữu dụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-371.html.]

Do từ mười mấy năm trước đến nay đã có mấy hộ gia đình sống ở đây, thế nên cửa tiệm này có hơi cũ nát.

Bởi vậy mà vị giáo sư Chung này cũng có hơi xấu hổ.

Ông ấy nói: "Có điều kết cấu của cửa tiệm này tốt. Chỉ cần mọi người sửa sang lại một chút, sau đó lót lại sàn nhà, rồi đặt đồ gia dụng vào thì nơi đây sẽ trở nên rực rỡ hẳn lên thôi. Chỗ này vốn là bố cục cửa hàng, hai người nhìn xem, cái tủ kính lớn đó, chỉ cần hai người gỡ bỏ tấm chắn này đi, thay bằng tấm chắn thủy tinh thì sẽ trở thành một cửa tiệm hợp mốt nhất rồi."

Nhan Hoan nhìn theo hướng ông ấy chỉ.

Mặt tường đó đối diện với khu phố, vốn ở đây có một cái tủ kính rất lớn, nhưng chắc là sau khi có người đến ở, người ta cho rằng cái cửa sổ này quá lớn, nên đã dùng một tấm ván gỗ chặn cái tủ kính này lại.

Nhan Hoan mỉm cười, khẽ gật đầu.

Cái cửa tiệm cũ này có hơi cũ, nhưng sau khi thu dọn lại một chút thì quả thật là không tệ.

Sau khi xem xong, Nhan Hoan cũng không do dự nữa, lúc này lập tức ký hợp đồng thuê nhà với giáo sư Chung. Thẳng thừng lấy từ trong túi ra ba tháng tiền cọc và một tháng tiền thuê.

Lúc đến thì giáo sư Chung xụ mặt xuống, nhưng đến khi về lại vô cùng vui vẻ, còn để lại chìa khóa cho Nhan Hoan nữa.

Hai người ở lại kiểm tra tỉ mỉ xem cần phải chỉnh sửa lại căn nhà này thế nào. Nhan Hoan nhìn thấy trên tường có một sợi dây bị đứt, thế nên đã nhón chân lên kéo, lại bị Triệu Thành Tích ôm lấy. Sau đó anh đưa tay kéo nhẹ sợi dây đó, chắc là một sợi dây nối với bóng đèn. Có điều cũng không biết là do không có điện hay là do bóng đèn đã hư mà kéo mãi nhưng bóng đèn trên trần vẫn không sáng lên.

Triệu Thành Tích nói: "Chúng ta về đi. Căn nhà này cũ rồi, nếu có thứ gì rơi xuống đập lên người em hay là giẫm phải cái gì rồi trượt chân thì phải làm sao đây? Về nhà em vẽ bản vẽ cho chỗ này đi, hay là có yêu cầu gì thì cứ nói với anh, anh làm cho."

Nhan Hoan nghiêng đầu nhìn anh, quở trách: "Làm gì có chuyện khoa trương như thế chứ."

Khuôn mặt của Triệu Thành Tích vô cùng bình tĩnh, nói: "Có."

"Được rồi, em chỉ là muốn mở đèn mà thôi, em sẽ không tự làm đâu."

Loading...