Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 368

Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:11:24
Lượt xem: 35

Vốn Triệu Thành Tích còn đang suy nghĩ về giấc mơ của Nhan Hồng An mà cô nói.

Anh cũng không quan tâm đến bất cứ người hay chuyện gì của nhà họ Nhan.

Thứ anh quan tâm nhất chính là người trong lòng.

Lúc trước, khi Nhan Hồng An nói về chuyện này, Nhan Hoan có thể nhận ra được sơ hở của cô.

Đương nhiên Triệu Thành Tích cũng có thể nhận ra.

Anh còn đang suy nghĩ về chuyện này, chuẩn bị hỏi cô, không ngờ cô đã nói mấy lời này trước.

Anh nắm thật chặt cánh tay của cô, nói: "Không nói cho anh nghe chuyện gì? Còn nữa, em ở đâu trong giấc mơ của Nhan Hồng An? Em vẫn chưa xuất hiện sao?"

"Đã xuất hiện rồi."

Nhan Hoan nói: "Anh ấy nói với em, trong giấc mơ đó của anh ấy, em không rời khỏi nhà họ Thẩm, sau đó dưới sự ép buộc của bọn họ, em đã đồng ý gả cho tên họ Quách đó. Nhưng cuối cùng lại xảy ra chuyện trong đêm trước hôn lễ, nói chung là khi đến bệnh viện đã trong trạng thái sống dở c.h.ế.t dở rồi. Sau đó đương nhiên không thể nào kết hôn được nữa. Nhà họ Trầm không trả nổi tiền thuốc men, thế nên đã chủ động đến tìm Triệu Lan Trân, rồi đá em cho Triệu Lan Trân, sau đó bị quân trưởng Kiều dẫn đi."

Triệu Thành Tích ôm cánh tay của cô ngày càng chặt, chặt đến mức làm cô có hơi đau.

Cô đưa tay ra khẽ sờ lên khuôn mặt đang nhíu chặt của anh, dường như muốn để anh thả lỏng một chút nhưng không có tác dụng.

Lúc này, Triệu Thành Tích bỗng nhớ đến Thẩm Tụ Tụ.

Cô ta nói cô ta là người đã sống lại một kiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-368.html.]

Kiếp trước, cô ta nói cô ta đã gả cho anh vân vân gì đó nhưng anh không hề tin dù chỉ một câu, bởi vì anh hoàn toàn không cảm thấy bản thân mình sẽ cưới cô ta.

Cô ta nói dối.

Nhưng có một số một số chuyện hẳn là cô ta nói thật. Cô ta thật sự là người đã sống lại một kiếp, hoặc ít nhất là có một kiếp như thế, quỹ đạo cuộc sống của mỗi người bọn họ hoàn toàn khác nhau.

Nghĩ đến đây, nghĩ đến những tổn thương mà cô đã phải chịu khi không có anh, những sự giày vò và đau đớn đó, anh không có cách nào bình tĩnh được.

Nhan Hoan không thể làm cho anh thả lỏng được, thế nên dứt khoát dựa vào lòng anh, nói: "Em của trước kia quả thực khác với em của bây giờ. Lúc người nhà họ Thẩm chuẩn bị sử dụng chuyện kết hôn của em để làm giao dịch với tên họ Quách đó thì bỗng nhiên em tỉnh dậy và có cảm giác như hai mươi năm qua em đang sống trong một giấc mơ. Tuy rằng trong giấc mơ đó em cũng có cảm xúc, nhưng cảm xúc rất nhỏ, giống như một con rối gỗ bị giật dây hơn, làm theo những lời mà người khác nói từng bước một, chưa từng nghĩ đến chuyện chống lại, cũng chưa bao giờ có nguyện vọng mãnh liệt nào cho bản thân. Em cũng không biết tại sao lại như thế. Người đó thật sự là em, nhưng lại hệt như đang nhìn bản thân trong mơ vậy. Rõ ràng là anh có thể nhìn thấy, nhưng lại không có cách nào điều khiển bản thân trong mơ. Anh hiểu không?"

Anh yên lặng nhìn cô, nói thật, anh cũng không hiểu lắm.

Nhưng như thế cũng không ảnh hưởng đến chuyện anh nghe cô nói.

Nhan Hoan khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười này cũng không vui vẻ gì.

Cô lẳng lặng nói: "Nhưng em đang nghĩ, nếu em không đột ngột tỉnh lại thì rất có khả năng em sẽ không chống lại cuộc hôn sự đó mà gả cho tên họ Quách kia."

Cô quay đầu sang một bên, nói: "Em vẫn luôn nghĩ về việc em xảy ra chuyện vào đêm trước khi kết hôn. Sau đó em thắc mắc không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cho dù ý thức của em không tỉnh lại, nhưng em đó vẫn là em, chắc chắn không thể gả em cho nhà họ Quách được nữa. Nói không chừng tính tình của em đột nhiên bùng nổ, có khi sẽ cùng hủy diệt với tên họ Quách đó."

Dứt lời cô lập tức nhìn thấy vẻ mặt của anh tối xuống.

Cô vội vàng giãy giụa từ trong lòng anh ra, sau khi tách ra được một ít thì quỳ thẳng người dậy, sau đó xoay người đưa tay ôm lấy cổ anh, cúi đầu hôn lên sườn mặt của anh, hôn lên chiếc cằm đang căng như vỏ kiếm rồi dịu dàng nói: "Đây không phải chỉ là những chuyện giả thuyết trong mơ thôi sao? Kiếp này hoàn toàn không xảy ra, bọn họ cũng không làm tổn thương em."

Anh giữ chặt lấy cô.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hai người ôm nhau một lúc lâu, bỗng nhiên Nhan Hoan nói tiếp: "Nhưng mà cho dù chỉ là những chuyện trong mơ, em vẫn có cảm giác như đã từng xảy ra vậy. Trong kiếp này bọn họ không hề làm tổn thương em, nhưng trong giấc mơ này, nếu ý thức của em không tỉnh lại thì nghe Nhan Hồng An nói là em phải tiếp nhận điều trị cả đời. Phải sống lâu dài trong bệnh viện cùng với nhân viên điều dưỡng đặc biệt. Chẳng lẽ em không thể chống lại thì sẽ bị người ta hãm hại đến mức đó sao? Thế nên em không muốn bỏ qua cho bọn họ, ngày mai anh đi gặp Triệu Lan Trân cùng em đi."

Loading...