Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 289

Cập nhật lúc: 2025-03-11 21:30:45
Lượt xem: 35

Bọn họ đi rồi, Triệu Thành Tích cũng không khởi động xe mà chỉ quay đầu nhìn kỹ Nhan Hoan một cái rồi nói: "Làm sao vậy?"

Nhan Hoan lắc đầu đưa tay dựa vào lồng n.g.ự.c anh rồi nói: "Em vừa mới mắng Triệu Lan Trân một hồi... em mắng bà ấy ích kỳ bức mẹ em chết, đổ hết toàn bộ cái c.h.ế.t của cậu hai mà nhà họ Triệu đã làm ra lên người mẹ em làm bức c.h.ế.t mẹ em. Sau đó chính mình lại có một cuộc sống tốt... đuổi em đi cũng chỉ vì mắt không thấy thì tâm sẽ không phiền, chỉ có như vậy mới làm bà ấy có thể yên tĩnh sống cuộc sống yên ổn."

Dừng một chút cô lại nói: "Em chưa từng oán trách chuyện bà ấy đã đưa em đi nhưng bà ấy không nên phát tiết tất cả những sự đau khổ và oán hận lên người mẹ em khiến mẹ mang trên mình sự áy náy, oán trách cùng nỗi đau khổ tuyệt vọng mà c.h.ế.t đi. Mẹ em khổ như vậy làm sao bà ấy có thể làm gì được."

Cô vừa nói nước mắt vừa rơi xuống.

Triệu Thành Tích ôm lấy cô rồi duỗi tay xoa phía sau lưng cô nói: "Ừ, cũng đã hai mươi năm rồi chắc hẳn mẹ đã chuyển kiếp đi làm một người trong sạch."

Nhan Hoan gật đầu nói: "Đúng vậy, em cũng muốn mẹ được chuyển kiếp mà không có gánh nặng gì."

Vẻ mặt của cô vừa nghiêm túc vừa thành kính.

Vốn dĩ Triệu Thành Tích là người theo chủ nghĩa vô thần nhưng khi nhìn thấy bộ dáng của cô như vậy thế mà anh lại tin tưởng cô.

Về sau Nhan Hoan cũng không đi đến nhà họ Nhan nữa.

Thật ra Nhan Hồng An có đến tìm cô mấy lần nhưng chủ yếu là vào tháng mười hai. Quốc gia đang tuyên bố mở rộng cải cách đồng nghĩa với việc cô có thể mở tiệm may của chính mình mà không cần liên kết với bất kỳ đơn vị nào.

Nhan Hồng An đến hỏi dự tính của cô xem cô có muốn mở một cửa hàng ở thành phố Tây Châu không, đương nhiên anh ấy cũng muốn thuận tiện cẩn thận nói về tình hình hiện tại của mẹ mình với cô. ... Anh ấy nói sau lần bệnh nặng lúc đó mẹ anh ấy khỏi bệnh thì cả người giống như từ người già trở thành mười mấy tuổi. Sức khỏe tinh thần cũng không còn được như xưa, cũng không còn thích nói chuyện nữa thậm chí bắt đầu ăn chay niệm phật.

Đương nhiên anh ấy hy vọng Nhan Hoan có thể hoà giải với mẹ mình.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-289.html.]

Chỉ là anh ấy biết chuyện này không thể cưỡng cầu được cho nên cũng chỉ nói như vậy.

Nhan Hoan nghe xong nửa câu cũng không hỏi lại, cô làm như không nghe thấy rồi lại nói sang chuyện khác.

Thật ra cô cũng muốn mở một tiệm may.

Kể từ khi quốc gia bắt đầu ủng hộ việc kinh doanh cá nhân thì cô đã bắt đầu rung động trước chuyện này rồi.

Thế nhưng phía phòng nghiên cứu của cô Diêu đã để cho cô càng ngày càng nhiều công việc. Sau khi quốc gia tuyên bố mở cửa cải cách không bao lâu thì cô Diêu có đưa cho cô một phần tài liệu, đó là một cuộc thi thiết kế trang phục cả nước. Tác phẩm dự thi phải được giao tới trước kỳ nghỉ đông, các tác phẩm được tuyển chọn sẽ được trưng bày tại Phòng trưng bày của Bảo tàng Quốc gia Bắc Kinh vào năm sau. Đây chính là cuộc thi và triển lãm có quy mô lớn phù hợp với chính sách mở rộng cải cách của quốc gia, mang một diện mạo mới trong năm mới.

Cô Diêu mỉm cười nói với cô: "Hơn nữa mười sinh viên đoạt giải cao nhất có khả năng sẽ được mời đi học ở các nước khác vào học kỳ tới, các tác phẩm đoạt giải cũng sẽ được đưa tới triển lãm Hồng Kông. Đây chính là một cơ hội cực kỳ tốt bởi vì trang phục nghệ thuật của chúng ta đã rất vững chức và cực kỳ uyên thâm. Chúng ta hy vọng có thể khai quật được và tạo ra những thiết kế làm thế giới kinh ngạc, nhưng sinh viên của chúng ta cũng cần phải tiếp thu được nhiều tri thức để bắt kịp được với thời đại... Nói không chừng còn có thể đóng góp cho đất nước và thu hút được các công ty đầu tư phù hợp với trang phục nghệ thuật."

Cơ hội tốt như vậy đương nhiên cô sẽ không từ bỏ.

Còn về phần trả lại tài sản của nhà họ Triệu, tuy rằng các văn phòng ban hành liên quan đưa ra rất nhiều tài liệu nhưng cô cũng không để ý lắm.

Thật ra bất động sản của nhà họ Triệu có kiểm kê cũng rất nhiều, chỉ là hiện tại những bất động sản đó đều có người ở muốn để cho người ta dọn đi thì cũng không phải là chuyện nhanh như vậy, đặc biệt những người sống bên trong đó cũng không phải là những nhân vật đơn giản.

Có một lần Nhan Hoan đi theo nhân viên làm việc đi qua xem nhà chính của nhà họ Triệu, nhà chính kia đừng nói đến đồ vật trong phòng đến ngay cả những gạch ngói có thể dọn ra bên ngoài đều bị người ta cạy xong rồi...

Việc này tạm thời cứ giao cho nhân viên làm việc xử lý, chỉ có thể chờ nó được giao hoàn toàn trong tay bọn họ.

Nhan Hoan cùng Triệu Lan Trân cũng chưa bao giờ thảo luận về việc bố trí các tài sản này.

Loading...