Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 269
Cập nhật lúc: 2025-03-11 21:27:09
Lượt xem: 29
Sau khi nói xong ông ấy lại ngẩng đầu lên quét mắt qua những người dân đang vây xung quanh bí thư chi bộ rồi uy nghiêm nói: "Các đồng hương, hai mươi năm trước bác gái Viên đã bị người ta sai khiến ép g.i.ế.c vợ và con gái của tôi. Hôm nay mọi chuyện bị bại lộ cho nên ông ta lại muốn xui khiến mọi người g.i.ế.c người diệt khẩu trước khi tôi rời khỏi núi. Nhưng chuyện hai mươi năm trước bác gái Viên g.i.ế.c vợ và con gái của tôi chỉ là do một mình ông ta làm, vốn dĩ không có liên quan gì đến mọi người cả. Hơn nữa, trước khi chúng tôi lại đây các lãnh đạo trong công xã đều đã biết rồi, nếu như g.i.ế.c chúng tôi thì mọi người không có khả năng được ung dung ngoài vòng phát luật đâu. Mọi người ngàn vạn lần đừng để bị ông ta làm cho mê muội."
Những người dân hai mặt nhìn nhau.
"Ha..."
Viên Đại Lập cười quái dị một tiếng hung ác nói: "Bọn họ đều là anh em thân thích của tôi, ông cho rằng bọn họ sẽ bị ông thuyết phục sao!"
"Bùm" một tiếng, Viên Đại Lập lập tức kêu to rồi sau đó đột nhiên im bặt, ông ta nhanh chóng quỳ xuống trên mặt đất.
Những người dân bên cạnh ông ta sợ tới mức la hét một tiếng, bọn họ vây qua xem lại nhìn thấy trên đùi của ông ta đang chảy ào ạt m.á.u tươi.
Kiều Chấn Dự vẫn còn cầm s.ú.n.g trên tay, ông ấy nhìn thấy ông ta ngã xuống lại lạnh lùng nhìn về phía những người dân khác nói: "Các người xem kết cục của ông ta đi, nếu như còn có sau này thì nửa đời về sau của ông ta chỉ có thể sống trong nhà giam được thôi. Các người muốn đi cùng ông ta không? Chưa kể dù cho có các người ở đây thì căn bản cũng không có khả năng động vào được chúng tôi!"
Cảnh vệ ở bên cạnh ông ấy đồng thời cũng giơ s.ú.n.g trên tay lên.
Nhan Hoan liếc mắt nhìn bọn họ một cái, cô không có s.ú.n.g thì dường như cơ hội nói chuyện cũng không có. Sau đó Triệu Thành Tích ở bên cạnh cũng nắm chặt lấy tay cô để cô ở trong phạm vi giới hạn bên người anh.
Nhan Hoan: ...
Mấy người dân trong thôn cũng biết vị "thủ trưởng" đó là một người đồng chí của quân giải phóng, còn là một vị quan chức lớn.
Nhưng bọn họ đã ở cái nơi hoang vu và gần như bị cô lập này từ rất lâu rồi, thế nên đối với bọn họ mà nói, những vị quan chức lớn đó cũng chỉ có mấy người, muốn bọn họ bỏ mạng nơi sườn núi này cũng không phải là chuyện khó khăn gì mấy.
Nhưng bọn họ thật sự không hề biết vị đồng chí giải phóng quân này và người lính cảnh vệ bên cạnh anh lại mang theo s.ú.n.g trên người. Tất cả bọn họ đều bị dọa sợ bởi tiếng "bằng" của s.ú.n.g vang lên và lượng m.á.u đang chảy ra ồ ạt trên người Vương Đại Lập.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-269.html.]
Bọn họ là những người dũng mãnh, thế nên những chuyện như kéo bè lũ đánh nhau với thôn bên cạnh hay đánh nhau với thú dữ đều là những chuyện thường ngày.
Nhưng khi đối mặt với s.ú.n.g và người quân nhân trước mặt đang khoác trên người bộ quân trang, còn cả bí thư chi bộ thôn đã ngã xuống đất không dậy nổi đang làm gương trước mắt thì cảm thấy bối rối và hoảng loạn. Nhìn thấy mọi người bên cạnh ai cũng đang do dự và hoảng loạn, cuối cùng không có người nào dám xông thẳng lên nữa... Bọn họ xông cái gì mà xông hả? Hai người người ta có súng,"bằng" một tiếng đã b.ắ.n hạ được một người,"bằng bằng" mấy tiếng nữa thì b.ắ.n hạ bọn họ chỉ là chuyện trong chốc lát mà thôi.
Loại chuyện kéo bè kéo lũ đánh nhau này, có thể nói là dựa vào khí thế thô bạo.
Nếu bọn họ mà luống cuống, rối loạn và rút lui thì sẽ không còn cái khí thế đó nữa, cũng sẽ thất bại thảm hại.
Người lính cảnh vệ lớn tiếng nói với bọn họ: "Viên Đại Lập bị thương ở động mạch đùi, nếu bây giờ không xử lý vết thương, không quá nửa tiếng sau, ông ta sẽ mất mạng. Nếu xử lý vết thương không tốt, thì cái chân này của ông ta cũng sẽ bị phế đi. Nếu như mấy người không biết cách xử lý thì cử ra hai người, đỡ ông ta qua đây, tôi sẽ xử lý giúp ông ta."
Viên Đại Lập đang ngã trên mặt đất trong lòng đã nguội lạnh.
Ông ta biết mình tiêu rồi.
Ông ta có thể cảm giác được sức lực thậm chí là ý chí của mình đã bắt đầu ồ ạt chảy đi theo dòng máu, toàn thân bắt đầu hoảng hốt.
Nhiều m.á.u như thế chảy ra như thế, ông ta biết sợ là những lời mà người đó nói đều là thật.
So với chuyện sau này sẽ có kết quả gì, thì chuyện lập tức c.h.ế.t ngay bây giờ chắc chắn vẫn nghiêm trọng hơn.
Sự kiêu ngạo của ông ta lúc trước đã không còn nữa, nói với người bên cạnh: "Đỡ tôi qua đó đi."
Nghe thấy những lời này của ông ta, mấy người dân trong thôn đang đứng lập tức ném d.a.o phay và cuốc đi, sau đó vô cùng cẩn thận kéo Vương Đại Lập đến trước mặt người lính cảnh vệ.
Một cái kéo này làm cho cả đoạn đường đều là máu.
Nhan Hoan cau mũi, ghét bỏ mà trốn đến bên cạnh Triệu Thành Tích.