Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 244
Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:59:40
Lượt xem: 50
Thế nhưng bà cũng rất hiểu con trai mình. Mặc dù anh có mâu thuẫn và chán ghét người nhà họ Kiều, quan hệ với Kiều Chấn Dự có vẻ lạnh nhạt, nhưng thực tế anh vô cùng kính trọng ông. Nhất là sau khi biết chân tướng về cuộc hôn nhân của bà và Kiều Chấn Dự thì anh lại càng giấu kỹ sự ghét bỏ của mình... Cảm giác trách nhiệm của anh quá mạnh mẽ, rất biết chịu đựng. Nếu bây giờ bà bảo anh cưới Kiều Chân thì sợ rằng anh không nguyện ý thì vẫn sẽ nhẫn nhịn.
Thế nhưng chuyện này quá tàn nhẫn. Bà có thể làm bất cứ chuyện gì, nhưng không thể cứ trơ mắt nhìn nửa đời sau của con trai mình bị hủy hoại như vậy được.
Bà không nhịn được mà rơi nước mắt, nói: "Chấn Dự à, mẹ chồng điện thoại đến bảo tôi giúp đỡ chuyển Chân Chân đến đại học ở Bắc Kinh, còn bảo... còn bảo chờ Chân Chân đến đây thì lập tức để Duyên An đính hôn với con bé, cuối năm cho bọn chúng kết hôn... Thật xin lỗi, Chấn Dự, những chuyện khác tôi đều có thể đồng ý. Nhưng chuyện hôn sự của Duyên An..."
"Bảo bọn họ cút đi."
Bà nghe ông nói tiếp: "Lần sau nếu bọn họ còn gọi điện thoại tới thì nói với bọn họ cứ bảo là tôi nói không đồng ý."
Giọng nói còn mang theo vẻ lạnh lùng kỳ lạ, thậm chí còn hơi âm trầm.
Trong lòng Mẫn Tố Hoa giật mình... Từ trước đến nay bà chưa từng nghe ông dùng giọng điệu này nói chuyện với mình. Bà ngẩng đầu lên nhìn ông thì ông cũng đã quay người rời đi. Bà sững sờ, chỉ thấy lưng ông thẳng tắp một cách kỳ lạ... Đương nhiên thì từ xưa đến nay vẫn luôn thẳng như vậy, nhưng hôm nay không giống.
*****
Xảy ra chuyện như thế này, đương nhiên Kiều Chấn Dự và Mẫn Tố Hoa không tin Kiều Chấn Hưng vì ba mẹ đi đừng không ổn mà để Kiều Chân nghỉ học đại học, vội vàng nhờ Mẫn Tố Hoa giúp đỡ chuyển cô ta đến Bắc Kinh. Còn ngạc nhiên hơn là bảo để cô ta kết hôn với Hàn Duyên An.
Khoa nhuộm dệt mỹ thuật của đại học Tây Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-244.html.]
Dù thời gian đã qua rất lâu nhưng kí ức của Kiều Chấn Dự về khoa nay như chưa từng mai một, thậm chí là còn rõ ràng như mới ngày hôm qua. Nhưng đã nhiều năm như vậy, ông cũng không còn liên hệ gì với bên kia. Nhưng cần người thì vẫn luôn có, ngày hôm sau ông tìm bạn bè cũ ở thành phố Tây Châu, nhờ người ta xem Kiều Chân đã xảy ra chuyện gì ở đại học Tây Châu.
Mấy ngày sau, người chiến hữu cũ gọi điện thoại cho ông, nói: "Chấn Dự à, chuyện này không thể trách bên trường học, càng không thể trách giáo sư Diêu... Bạn học tên Nhan Hoan thực sự rất xuất sắc. Nói đến Nhan Hoan này thì hình như cũng có liên quan đến cậu đó. Tôi điều tra ra là cháu gái của Triệu Lan Trân, là chị gái của Lan Huyên. Nhan Hoan gọi bà ấy là dì cả..."
Vân Mộng Hạ Vũ
Đột nhiên người chiến hữu khựng lại. Cháu gái của Triệu Lan Trân, chị gái Lan Huyên, gọi là dì cả... Nhưng Triệu Lan Trân chỉ có một người em gái là Triệu Lan Huyên. Người chiến hữu gần như là cà lắm, nói: "Không phải cậu bảo tôi đi thăm dò sao? Bởi vì lúc điều tra bối cảnh cô sinh viên đó thì phát hiện được có liên quan đến chị gái của Lan Huyên, bảo rằng thực ra cô ấy là con gái của Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà, cho nên họ Nhan... Cho nên tôi đi điều tra kỹ hơn, sau đó còn đích thân đến trường học một chuyến. Cô sinh viên đó thực sự rất giống Lan Huyên, còn dọa cho tôi nhảy ngược lên..."
Cũng bởi vì trước kia ông ấy điều tra ra Nhan Hoan hẳn là con gái của Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà, nên ông không để ý đến chuyện Nhan Hoan gọi Triệu Lan Trân là "dì cả". Vừa rồi nói ra miệng mới phát hiện có gì đó không đúng, chờ sau khi nói xong thì càng thấy không đúng hơn.
"Chấn Dự? Chấn Dự?"
Người chiến hữu cũ gọi ông.
Kiều Chấn Dự cúp điện thoại, trên mặt ông không biểu cảm gì. Nhưng người đàn ông cả đời cầm s.ú.n.g không bao giờ run tay bây giờ lại cầm điện thoại một cách run rẩy.
Bên nhà họ Kiều được một phen biến động, có đủ loại tâm tư, mỗi người tự có tính toán hoặc có hành động riêng của mình.
Mặc dù Nhan Hoan biết ba ruột mình là người nhà họ Kiều, nhưng phản ứng của cô cũng không quá mạnh mẽ. Dù sao cũng giao mọi chuyện cho Triệu Thành Tích đi điều tra, cô cần làm cái gì thì cứ làm cái đó thôi.
Người trẻ tuổi vượt qua mọi chuyện rất nhanh. Kiều Chân bỏ học, rất nhanh không còn ai nhắc đến cô ta nữa, như thể xưa nay cô ta chưa từng tồn tại ở trường học vậy. ... Đương nhiên, điều thay đổi lớn nhất trong lớp là ánh mắt và thái độ của mọi người với Nhan Hoan. Không phải là kiểu sáng mắt khi nhìn thấy người đẹp pha chút khinh miệt, cảm thấy cô lãng phí tài nguyên đại học quý giá. Ánh mắt bọn họ nhìn cô có sự cẩn thận, thậm chí có hơi kinh sợ. Về phần Lư Diệu Diệu, mỗi lần nhìn thấy Nhan Hoan là như chuột thấy mèo vậy.