Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:58:28
Lượt xem: 47

Thấy cuối cùng Mai Khởi Minh cũng không kiếm được lợi ích gì, còn bị đặt một cái bẫy, biểu cảm của những người khác hả hê dễ chịu, đâu còn có chút xíu không vui nào? Ngay cả nhìn Nhan Hoan cũng thân thiết dễ gần hẳn, lúc đi đều chào hỏi với Nhan Hoan...

Sau đó ở chỗ Mai Khởi Minh đó là lý trí, sau khi phân tích lợi ích phải trái, tiếp theo sau lại thật sự xem trọng Nhan Hoan, không còn cho rằng cô gái người ta chỉ "Chơi đùa, không có triển vọng" gì đó nữa.

Quy Hồng Anh khẽ xùy một tiếng, nói: "Đàn ông các ông, luôn khinh thường phụ nữ chúng tôi, phải để các ông va vào bức tường mới học được cách tôn trọng người khác."

Đội trưởng Hùng sờ mũi cười "Haha".

Ông ấy chưa bao giờ dám coi thường thợ may Tiểu Nhan à!

Quay trở lại với Nhan Hoan.

Xem như đã giải quyết được chuyện của cửa hàng nên cô thoải mái rời đi.

Trước khi đi còn chào hỏi với Tiền Huệ Chi, Tiền Huệ Chi còn bảo cô có thời gian thì đến nhà bà ta ăn cơm...

Nhưng thời tiết rất nóng, nông trường lại ở xa đội kỹ thuật, đi ra đi về cả người đều là mồ hôi.

Cô đi tắm rồi nằm lên giường vừa thổi quạt, vừa suy nghĩ chuyện tiếp theo của cửa hàng.

Nếu như cô đoán không sai, thì qua hai ngày nữa chắc chắn chủ quản Mai sẽ tìm cô bàn chuyện hợp tác, hợp tác chắc chắn sẽ hợp tác nhưng điều khiến cô hao tâm tổn trí là thu tiền như thế nào và thu bao nhiêu là phù hợp?

Cô lại không thể tìm thấy bất kỳ thông tin nào trong lĩnh vực này để tham khảo.

Nhan Hoan nghĩ mãi liền ngủ thiếp đi.

Lúc Triệu Thành Tích trở về thì thấy cô đang ngủ nghiêng, lưng lộ ra ngoài xoay về phía quạt thổi.

Anh nhíu mày, lấy chăn mỏng đắp lên cho cô, sờ vào trán cô thì Nhan Hoan tỉnh dậy.

Cô ngồi dậy, Triệu Thành Tích nhìn thấy không kìm được cúi người hôn cô, lại bị Nhan Hoan dè dặt dùng ngón tay đẩy ra, hôn một lúc thì lửa bùng lên, cô lại đẩy anh ra và nói: "Anh mau đi tắm đi."

Cô thích sạch sẽ, mùa hè thật sự không thích đổ mồ hôi, anh chạy cả ngày ở công trường, mồ hôi trên người sắp có thể phơi thành muối.

Triệu Thành Tích cũng biết thói quen của cô, sờ sờ cô rồi xoay người đi ra ngoài.

Đến khi Triệu Thành Tích quay lại, thì nhìn thấy cô đang ngồi trên giường cầm sổ tính gì đấy.

Anh đi thẳng tới ôm hôn cô, trực tiếp lại dùng sức.

Giấy bút trên tay Nhan Hoan rơi xuống giường, quở trách anh: "Anh không mệt sao?"

Trời mùa hè, anh chạy bên đập nước lớn cả một ngày, trở về cũng không thấy mệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-209.html.]

"Em không thích cơ thể khỏe mạnh sao?"

Anh nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lời này thật là làm khó dễ.

Nhan Hoan hờn dỗi nói: "Bây giờ em đổi ý rồi."

"Em không có."

Anh nói.

Nhan Hoan bật cười "khanh khách".

Anh đè cô xuống dày vò một trận, lúc Nhan Hoan hoàn toàn không còn sức chống đỡ thì mới tha cho cô và hỏi cô: "Hôm nay thế nào? Họ có làm khó em không?"

Theo như Triệu Thành Tích thấy, cô đương nhiên là phí công vô ích, thực ra lúc trước không cần thiết phải mở tiệm may gì, lúc rảnh rỗi may vài bộ quần áo là được.

Nhưng cô thích nên anh cũng chỉ có thể tùy cô.

Nhan Hoan cười nói: "Nếu họ cố chấp muốn cửa hàng và bảng hiệu của em thì phải làm sao?"

Triệu Thành Tích nhíu mày nói: "Sẽ không đâu. Cũng không dùng được bao lâu, như vậy họ cũng sẽ không khác gì các nhà máy hàng nhái khác, em cũng không cần quan tâm đến họ, sẽ không có ảnh hưởng gì đến em đâu."

Nhan Hoan cười "hì hì" nói: "Em sẽ không quan tâm đến họ, em sẽ lần lượt chào hỏi với cửa hàng bách hóa của thị trấn và các công xã lớn."

Hơn một năm nay, để có chế độ hậu mãi tốt, cô đã liên hệ với cửa hàng bách hóa của thị trấn và các hợp tác xã tiếp thị và cung ứng của công xã.

"Nhưng, cho dù chủ quản Mai kia muốn thì đội trưởng Hùng cũng sẽ ngăn cản ông ta."

Nhan Hoan cười nói, rồi đưa tay ôm anh nhưng nụ cười lại nhạt đi, cô nói: "Em chỉ lo tiếp theo sau sẽ hoạt động như thế nào... Em không muốn đăng ký cửa hàng vào bộ phận hậu cần của tập đoàn các anh, người của nông trường em còn quen, biết đội trưởng Hùng và chủ nhiệm Quy là người thế nào, họ cũng sẽ không tính kế em hoặc là làm điều mờ ám, nhưng tập đoàn của các anh lớn như thế, bộ phận hậu cần e là đã tập trung không biết bao nhiêu người nhà của lãnh đạo, em đi đăng ký một cửa hàng, chủ động đưa tiền không nói, cũng không biết có gây phiền phức gì cho anh không, hay là thôi vậy."

Triệu Thành Tích nhìn dáng vẻ phát sầu của cô. Anh biết tính cô, có ưu buồn gì thì cũng chỉ một chút thôi, tính cách cô rất lạc quan, chuyện có lớn hơn nữa thì cô cũng có thể giải quyết rất dễ dàng. Chuyện này với cô cũng không phải chuyện gì lớn, đoán chừng rất nhanh cũng sẽ qua thôi.

Thế nhưng anh vẫn không nỡ. Trong đầu anh xẹt qua chuyện Thẩm Tụ Tụ nói tháng mười thì nhà nước sẽ bắt đầu áp dụng cải cách mở cửa, ủng hộ cá nhân và các doanh nghiệp tư nhân.

Anh vỗ vỗ cô, nói: "Vậy trước tiên cứ thả xuống đã, chuyện này cũng không cần sốt ruột, khai giảng em còn bận rộn nhiều việc. Mấy tháng nay em cứ bàn giao công việc bên này lại đi, chờ chúng ta về thành phố Tây Châu thì nhanh lắm cũng đến cuối năm. Đến lúc nghỉ đông em có thời gian, chúng ta xem tình hình rồi nói tiếp."

Đôi mắt Nhan Hoan híp lại. Cô cười nói: "Anh nói cũng đúng, nghe anh nói như vậy thì em thực ra còn một ý kiến."

Triệu Thành Tích nhìn cô.

Nhan Hoan nói: "Hai người nữa chủ quản Mai chắc chắn sẽ đến tìm em bàn bạc cụ thể chi tiết quy tắc cho lần hợp tác sau. Lúc trước em vốn còn đang suy nghĩ làm sao để thu tiền của ông ta, lần này em đã có suy nghĩ rồi. Chẳng phải cửa hàng của em còn chưa mở sao? Em dự định để ông ta tạm nợ, sau này hợp tác sản phẩm mới thì lợi nhuận ông ta bao nhiêu thì sẽ đưa cho em hai mươi phần trăm phí trao quyền để lấy tiền mở cửa hàng. Đó sẽ chính là sản phẩm của ông ta, không treo bảng hiệu "Gấu Nâu" cũng không liên quan đến em. Nhà máy của ông ta còn chưa mở, chờ ông ta sản xuất thật thì lúc đầu chắc chắn cũng sẽ không sản xuất số lượng lớn, nửa năm này cũng sẽ không có nhiều tiền. Chờ sau này rồi nói tiếp."

Loading...