Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 190
Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:00:45
Lượt xem: 56
Lục Hòa Cầm cười, thoải mái nói: "Thực sự không sao mà. Chắc cậu không biết, trước đây nhà tôi nhỏ, anh chị em nhiều, ngay cả một cái giường hẳn hoi cũng không có, tối nào cùng phải ở trong phòng vách ngăn trải chăn ra đất ngủ, ban ngày thì lại thu lại. Bây giờ được nằm một mình một cái giường là đã tốt lắm rồi, vị trí thế nào cũng không quan trọng."
"Chuyện không phải như vậy mà là thế này."
Hạ Đồng vươn tay làm động tác cắt cổ, nói: "Là ngột ngạt. Mọi người biết đấy, từ chuyện nhỏ này, mọi người có thể tưởng tượng được cuộc sống ở nhà trước đây của tôi, tại sao phải thi đậu đại học, tại sao phải thi vào đại học của thành phố Tây Châu cách nhà vạn dặm."
Vì chuyện này mà trong nhà gà bay chó sủa, năm nay cũng trôi qua không êm đẹp.
Cũng may cô ấy còn có bác cả ở đại học Tây Châu, lý do sẵn có, ba cô ấy cảm thấy cô ấy đến đây có bác cả chăm sóc cũng tốt, phong ba trong nhà lúc này mới không trở thành bão táp cấp 10, mẹ cô mới thôi tìm người sửa nguyện vọng của cô ấy để cô ấy đến trường đại học khác ở thành phố Bắc.
Lục Hòa Cầm nghe những lời cô ấy nói thì hơi ngẩn ra.
Trước khi lên đại học, cô ấy đã làm thanh niêm trí thức nhiều năm ở dưới quê, gông cùm xiềng xích trong nhà cũng nới lỏng, cho nên lúc điền nguyện vọng cũng không muốn điền đại học Tây Châu lắm.
Dù sao thì đây cũng là đại học tốt nhất phía Tây Bắc.
Cô ấy nghĩ thi đại học là có thể thoát khỏi ảnh hưởng của gia đình đối với mình... không ngờ lại gặp phải Kiều Trân.
Lúc này cô ấy nghe Hạ Đồng nói, trong đầu không khỏi lóe lên một suy nghĩ... Sớm biết vậy cô ấy đã đăng ký một trường đại học ở một tỉnh khác rồi.
Nhưng quá muộn rồi!
Hạ Đồng hỏi Nhan Hoan: "Tối qua cậu không về, là người bản địa sao?"
Mọi người nhìn Nhan Hoan.
Chuyện này thực sự là có chút phức tạp, nhưng Nhan Hoan cũng không muốn nói trước đây mình là người ở thành phố Thanh Châu.
Cô đáp "ừ" rồi nói: "Cũng không hẳn. Tôi đến từ một nông trường của công xã Thanh Mộc, nhưng chồng tôi trước đây là người thành phố Tây Châu."
Mọi người bàn ra tán vào, vốn toàn người lạ lại nhanh chóng thân thiết, cũng hiểu kha khá tình hình của nhau.
Ký túc xá bọn học có một điểm giống nhau, đó là ngoài Kiều Chân thì mọi người đều có kinh nghiệm làm thanh niên trí thức, cũng vì vậy mà vô cùng quý trọng cơ hội học đại học không dễ gì mới có được này.
Người nào cũng rất chịu khó, liều mạng học tập.
Vốn cho rằng Hạ Đồng là người thành phố Bắc, đến đây học đại học, không hẳn là người vô cùng tiến thủ ấy, nhưng trên thực tế không phải vậy, sự cố gắng của cô ấy không thua kém bất kỳ ai, còn có cả dáng vẻ nghiêm túc, kiềm chế bản thân.
Dần dần mọi người phát hiện, người không nỗ lực nhất trong ký túc xá hình như chính là Nhan Hoan và Kiều Chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-190.html.]
Lúc đến cuối học kỳ, Kiều Chân cũng nghiêm túc thức khuya dậy sớm tự ôn bài, còn Nhan Hoan thì lại kiên trì mỗi ngày tự học hai tiếng rồi về ký túc xá.
Cuối tuần lại càng không thấy người đâu.
Trước kỳ thi cuối kỳ, một tuần cuối cùng là thời gian mọi người tự học chuẩn bị thi, không có lịch học.
Trưa thứ năm hôm ấy, mọi người tự học trở về liền nhìn thấy Nhan Hoan đang thu dọn đồ đạc.
Từng chiếc váy trải trên giường của Lục Hòa Cầm.
Đừng nói là người khác, ngay cả Kiều Chân, người có nhiều quần áo nhất, các kiểu quần áo cũng phong phú, cũng nhìn chằm chằm vào chúng.
Hạ Đồng dứt khoát nhào đến, cầm một bộ ướm lên người mình ngắm nghía, rồi hỏi Nhan Hoan: "Đây đều là cậu tự may ư?"
Nhan Hoan nhiều quần áo đẹp, từ lâu họ đã biết phần lớn quần áo của cô là tự cô may.
Mùa hè vừa đến, mỗi ngày con mắt của bọn họ đều được quần áo xinh đẹp của Nhan Hoan gột rửa.
Thực ra các cô rất muốn mở miệng bảo Nhan Hoan may giúp mình.
Nhưng mọi người đều bận bịu học tập, còn phải tham gia các hoạt động, thời gian của mình còn không có, Nhan Hoan lại càng không, thứ sáu tuần nào cô cũng về nhà, sáng thứ hai mới quay lại, sao bọn họ có thể không biết xấu hổ mà mở miệng được."
Nhan Hoan đáp: "Ừ."
Hạ Đồng thở dài: "Sao tôi không có chút khéo tay như cậu nhỉ?"
Trọng tâm của Lục Hòa Cầm lại ở chỗ khác, cô ấy nói: "Nhan Hoan à, thứ hai tuần sau thi rồi, cậu lại thu dọn đồ đạc, cuối tuần này cậu vẫn định về nhà à?"
Ngay cả Kiều Chân cũng định ở lại ôn tập.
Nhan Hoan gật đầu, nói: "Lát nữa chồng tôi sẽ qua đây đón tôi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Mọi người vỗ trán.
Khai giảng chưa được bao lâu, cả trường đều biết, khóa dệt nhuộm của bọn họ có một cô gái xinh đẹp như tiên.
Rất nhiều người còn chạy đến phòng học của họ, thậm chí là ký túc xá để nhìn Nhan Hoan một cái.
Nhưng đáng tiếc, bọn họ nhanh chóng biết được, cô gái xinh như tiên nữ ấy là hoa đã có chủ rồi.
Không phải là có người yêu mà là đã kết hôn rồi.