Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:00:41
Lượt xem: 43

Hơn nữa, nếu cô ta cũng nói với Nhan Hoan như vậy, thậm chí để lấy được sự tin tưởng của Nhan Hoan, thì anh cũng không biết nói gì.

Nhan Hoan sẽ để ý chứ?

Nhưng những lời này anh lại không thể nói ra.

Nhan Hoan cảm thấy Triệu Thành Tích không bình thường.

Hay là, sau đó Thẩm Tụ Tụ vẫn đến tìm anh?

Trong đầu cô lóe lên suy nghĩ này, nhưng cô lại nhanh chóng gạt đi. Cho dù cô ta thế nào thì nhìn vẻ mặt đó của cô ta, cho dù sau này cô ta có tìm anh, chắc chắn cũng là đá vào cửa sắt. .

Ừ, cô vẫn rất yên tâm đối với anh.

Hai người đi đến bộ phận sinh hoạt lấy, đệm giường, ga trải giường, chăn, phích nước và một số đồ dùng sinh hoạt khác. Lúc quay về ký túc xá đã là giờ cơm trưa, ký túc xá không có ai, chắc là đi ăn cơm hết rồi.

Triệu Thành Tích sắp xếp đồ đạc giúp cô lại giúp cô trải giường.

Nhan Hoan kéo anh, nói: "Cứ để đó là được rồi, chút nữa em trải giường cũng được. Chúng mình đi ăn cơm đi."

Cô nũng nịu với anh: "Chúng mình mau đồ về nhà ăn đi, nhao nhao cả ngày đầu em cũng choáng váng."

Hôm nay và ngày mai đều là ngày đăng ký, sẽ không có chuyện gì, đăng ký xong ngày mai lại qua là được.

Cô định cho dù như thế nào, hôm nay cũng phải quấn quýt lấy anh để anh ở đây một tối, nếu không tâm trạng của anh mấy hôm nay cũng không thể tốt lên được.

Ôi chao, những người này cũng thật là, cái gì mà "trâu già gặm cỏ non", cái gì mà "cách mười tuổi là cách một đời","còn gả cho người hơn mình nhiều tuổi như vậy... nếu không thì sao người ta lại gả cho cậu ta"... Này còn không phải là kiếm chuyện với cô à.

Bởi vì hai người từ khi quen nhau đến khi kết hôn có chút không giống bình thường nên con người này vốn rất để ý những thứ này.

Trước đây, chính cô cũng nói thế, nhưng đó là tình cảm, hai người ở bên nhau, cô muốn dỗ như thế nào thì dỗ, nhưng bây giờ phải chia xa, những điều này không thể nói chơi được, nói không chừng còn trở thành sự châm biếm đ.â.m sâu trong lòng anh.

Triệu Thành Tích nhìn cô.

Tuy rằng biết rõ là cô đang làm nũng, nhưng anh vẫn mềm lòng, đặt chăn xuống cái giường tầng trên trống không ngoài cùng rồi kéo cô ra ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-188.html.]

Thực ra anh cũng rất muốn hai người có chút thời gian ở chung.

Dọc đường đi Nhan Hoan đều rất ngoan.

Lúc lên xe cũng không ầm ĩ với anh.

Khu ký túc xá của tập đoàn Công Trình khá gần đại học Tây Châu lái xe không tới mười phút là đến. Triệu Thành Tích lái xe thẳng đến khách sạn Quốc Doanh đối diện khu nhà, mua một hộp sủi cảo nhân thịt lợn và cải bắc thảo, rồi cùng Nhan Hoan về nhà nấu cơm. Bởi vì nấu đồ ăn thì vẫn phải chờ, mua xủi cảo là tiện nhất, hơn nữa nguyên liệu làm sủi cảo và hương vị sủi cảo của khách sạn Quốc Doanh này cũng khá ngon.

Nhưng hai người vừa vào nhà đóng cửa lại, đồ đạc còn chưa đặt xuống, Nhan Hoan đã xoay người ôm lấy anh, hôn anh.

Hai tay Triệu Thành Tích vẫn xách sủi cảo.

Anh cúi đầu nhìn cô, không đáp lại nụ hôn của cô, nhưng một tay lại ôm cô, kéo cô đi vào trong, đặt sủi cảo lên bàn, lúc này mới ghì chặt lấy cô, hôn cô.

Áo khoác ném sang một bên.

Nhan Hoan bị anh bế lên bàn, cô vòng tay ôm cổ anh, xin anh: "Hôm nay ở lại đi. Dù sao buổi chiều và buổi tối em cũng không có việc gì, em không muốn qua về ký túc xá chút nào, chỉ muốn ở cùng anh, có được không? Em vừa nghĩ đến sau này rất nhiều rất nhiều ngày không được nhìn thấy anh, khó chịu đến mức tim cũng ngừng đập."

Cô với anh ở bên nhau chưa bao giờ tiếc rẻ lời tâm tình.

Tuy rằng anh cũng biết, lời cô nói chỉ nên nghe qua thôi.

Mặt mày anh vẫn lạnh lùng nhưng trên thực tế từng câu cô nói đều vỗ về tận đáy lòng anh, khiến anh càng trầm càng sâu, càng lún càng sâu.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sự yêu thích của anh đối với cô giống như lốc xoáy, xoáy vào nơi sâu nhân trong thể xác và linh hồn của anh, không có cách nào tách ra.

Anh không lập tức đồng ý với cô, nhưng lại hôn cô say đắm, vừa sâu vừa nặng nề nhưng lại mang theo sự dịu dàng và nhẫn nại không gì sánh được.

Cô thu mình trong lòng anh, dường như không còn sức để đáp lại.

Hai người đều quên gói sủi cảo chưa nấu vẫn để trên bàn.

Có thể là không quên, Nhan Hoan không để ý, Triệu Thành Tích lại không nỡ buông cô ra.

Nhan Hoan nói rằng"em vừa nghĩ đến sau này rất nhiều rất nhiều ngày không được nhìn thấy anh, khó chịu đến mức tim cũng ngừng đập". Cô thực sự không nỡ, thực sự hưởng thụ từng phút từng giây ở cạnh anh, nhưng trên thực tế cô lại không tim không phổi, vừa quay người đi đã hòa nhập vào cuộc sống đại học, mỗi ngày đều sẽ vui vẻ bắt đầu cuộc sống mới bận bịu.

Nhưng Triệu Thành Tích lại thực sự như vậy, phải thích ứng với cuộc không không có cô mỗi tối.

Loading...