Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 177
Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:00:19
Lượt xem: 84
Bởi vì Thẩm Tụ Tụ đã nói qua rằng cô ta từng sống một đời người rồi sống lại, cô ta biết trước tương lai. Cô ta đã nói rất nhiều chuyện, bao gồm việc khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học và kể cả một chút thay đổi chính sách.
Anh không tin chuyện hoang đường kiếp trước cô ta là vợ anh kia, nhưng vì những tiên đoán đó mà anh không thể không tin rằng vì một số lý do nên bởi lẽ cô ta biết chút chuyện của tương lai.
Triệu Thành Tích vẫn đang suy nghĩ, Nhan Hoan đã thở dài bảo: "Cho nên anh cả đã hài lòng rồi chứ, nếu không phải ông nội thì anh ấy nhất định sẽ tách ra với chị dâu, nói không chừng tương lai còn có thể bị Trầm Tụ Tụ quấn lấy, anh ấy lại không biết xấu hổ mà uống rượu giải sầu, uống gì mà uống, anh ấy còn là đàn ông không?"
Triệu Thành Tích:...
Anh rất mắc ói cái câu: "Tương lai nói không chừng còn có thể bị Trầm Tụ Tụ quấn lấy." đấy.
***
Lại nói về Cao Ngọc và Triệu Hòa.
Ngày đó Cao Ngọc Hồng bị Hứa Chiêu Ngọc mắng mỏ một lúc, chờ Hứa Chiêu Ngọc rời đi, Triệu Hòa khóc trong n.g.ự.c bà ta thì bà ta mới từ từ tỉnh dậy.
Bà ta giận đến phát run, nhưng ba chồng mới vừa chửi rất rõ ràng câu: "Con dâu cô nói đâu có sai", ba chồng kêu chồng bà ta lên lầu, xem dáng vẻ này có vẻ như định dạy dỗ Cao Ngọc Hồng, dù lúc này bà ta có cáu giận đi nữa thì cũng không không có cam đảm khóc lớn gây ồn.
Cao Ngọc Hồng chờ Triệu Bá Vinh trở về phòng.
Cao Ngọc Hồng còn đang quan sát sắc mặt của chồng mình thì Triệu Hòa đã gào lên đầu tiên.
Cô ta khóc lóc, nói: "Ý chị cả là sao? Mẹ nói muốn đi Bắc Kinh, chị ta liền mắng cái này đánh cái kia như điên dại, chị ta còn chửi cả quà bình thường tặng chúng ta, chị ta không phải vợ anh cả, con dâu ba mẹ, chị dâu cả của con sao? Mỗi lần đều là tự chị ta mua đồ? Mệt cho tất cả chúng ta đều khen chị ta, nói chị ta tốt bao nhiêu tốt thế nào... Hóa ra đều là giả, chị ta chỉ là lấy chút đồ để đuổi chúng ta đi."
"Con câm miệng cho ba!"
Triệu Bá Vinh quát to một tiếng, Triệu Hòa im bặt.
Cao Ngọc Hồng cũng bị doạ sợ run mà dừng lại.
Bà ta nhìn về phía con gái, Triệu Bá Vinh căn bản không biết bắt đầu kể từ đâu, ông ta quay đầu mắng Cao Ngọc Hồng: "Nhìn xem bộ dáng đứa con gái bà nuôi như thế nào? Con gái như vậy mà còn không biết xấu hổ bảo đưa Đông Đông cho bà nuôi, để bà lại nuôi ra một đứa da mặt dày hơn tường thành tham lam ích kỷ không biết thỏa mãn à?"
Từng chữ thốt ra, ông ta chỉ cảm giác bản thân đang tự xé rách mặt mình, đau rát.
Chưa từng có trong lịch sử, ông ta mắng vợ mình một trận dữ dội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-177.html.]
***
Tối mùng hai, ban đầu Triệu Thành Tích muốn để Triệu Thành Cương trực tiếp lái xe rời đi, kết quả trông bộ dáng người nọ còn coi là bình thường nhưng cơ thể toàn mùi rượu, anh chỉ có thể từ bỏ cách này.
Buổi sáng, đầu tiên là anh tiễn Nhan Hoan đến trạm xe để ngồi xe buýt, bản thân thì lái xe đến nhà họ Triệu đón người.
Xe chỉ có bốn vị trí, chen chút một chút thì cũng chỉ ngồi được năm người.
Nhưng không nghĩ rằng anh đến nhà Triệu thì trừ người họ Triệu ra, gia đình Triệu Tuệ cũng ở đây. ... Thậm chí lúc hẹn trước với khách sạn lớn anh cũng không ngờ gia đình bốn người Triệu Tuệ sẽ tham gia.
Hứa Chiêu Ngọc nói: "Em hai, em dẫn ông nội ba mẹ đi trước đi, gửi địa chỉ cho bọn chị, bọn chị tự mình đi qua đó."
Triệu Hòa há miệng.
Mùa đông trời rất lạnh, cô ta tất nhiên muốn ngồi xe rồi, nếu là lúc trước tất nhiên cô ta sẽ mở miệng yêu cầu dù muốn hay không, nhưng ngày hôm qua cô ta bị ba mắng m.á.u chó đầy đầu, từ bé đến lớn chưa bao giờ cô ta thấy dáng vẻ đó của ba mình, giờ cô ta vẫn còn sợ hãi nên vẫn không dám mở miệng, cô ta quay đầu đáng thương trông ngóng ba mẹ mình."
Nhưng Triệu Tuệ đó không có bị mắng.
Cô ta nhìn này một tí, nhìn kia một ít, nói: "Nếu không thì em dẫn theo Đông Đông và Đại Tráng đi, bé nhỏ không chịu được lạnh."
Điền Châu ở bên cạnh kêu lên, nói: "Con cũng phải ngồi xe, mẹ, con không muốn ngồi xe buýt, lạnh lắm, tai con sắp rớt ra rồi."
Triệu Tuệ cắn môi.
Cô ta định nói thêm, em trai đưa ông nội với ba mẹ qua đó rồi trở về đón chúng ta nhưng vì lần trước đã bị từ chối một lần, sợ bị từ chối không còn mặt mũi lần nữa nên cô ta không dám nói ra.
Triệu Bá Vinh bình tĩnh bảo: "Tôi xuống để bọn nhỏ ngồi xe nhé."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Không cần."
Triệu Thành Tích lạnh lùng trả lời: "Chúng ta lúc nhỏ chạy mười mấy giờ trong tuyết cũng được, lại ngồi xe buýt không được sao? Không chịu được lạnh như thế thì ngốc ở nhà, không cần đi nữa."
Triệu Tuệ và mọi người:...
Gia đình Triệu Tuệ cuối cùng vẫn là tự ngồi xe buýt đến.