Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 165
Cập nhật lúc: 2025-03-10 11:59:56
Lượt xem: 54
Nhan Hoan lại nhấp môi mỉm cười nói: "Được ạ, vậy để cháu hỏi dì với dượng một chút xem."
Triệu Thành Tích lại đưa Nhan Hoan rời đi.
Lúc sau Triệu Tuệ chạy ra khỏi phòng đuổi theo bọn họ rồi nói: "Thành Tích, vừa lúc bọn chị cũng đang muốn trở về, hôm nay tuyết lớn bên ngoài không dễ đi nhờ xe. Em có thấy phiền không khi thuận tiện đưa bọn chị trở về một chút?"
Thuận tiện?
Triệu Thành Tích sống ở ký túc xá của Tập đoàn công trình Nam Thành, cả nhà Triệu Tuệ lại sống ở khu vực Bắc Thành, một nam một bắc hoàn toàn không thuận tiện.
Trời đổ tuyết như vậy, đường cũng không dễ đi, đưa đi qua lại một chút sợ cũng phải mất đến hai giờ đồng hồ.
Huống chi lúc này hai chị em Điền Châu còn đang chơi tuyết ở bên ngoài cùng với Triệu Đông, chờ tới khi đón bọn họ trở về sau đó còn thu dọn một chút chắc hẳn cũng phải đợi qua giờ ăn cơm trưa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mấu chốc chính là từ trước tới nay Triệu Thành Tích đều không hợp với bọn họ.
Đây cũng là lý do vì sao lúc trước anh trực tiếp kết hôn mà bọn họ không dám tìm anh nói thẳng mà là đi tìm Nhan Hoan nói nguyên nhân.
Hơn nữa lúc trước Triệu Tuệ còn nói những lời đó với Nhan Hoan khiến anh càng không muốn hoà hợp với cô ta.
Yêu cầu của bọn họ quá không có chừng mực.
Anh nói: "Xin lỗi chị cả, xe của em cũng chỉ là xe bốn chỗ thôi, cả nhà các người cộng thêm cả em và Hoan Hoan thì quá nhiều người, em sợ chen chúc không được."
Triệu Tuệ mỉm cười nói: "Không có việc gì đâu, phía sau có thể ngồi được ba người mà. Chị với anh rể em và Châu Châu cùng ngồi, còn Tráng Tráng thì để chị ôm là được."
"Không được..."
Triệu Thành Tích thẳng thắn từ chối, anh nói: "Như vậy quá nguy hiểm, rất dễ xảy ra chuyện."
Nói xong anh cũng chẳng cũng thèm nhìn Triệu Tuệ nữa mà quay đầu chào tạm biệt ông Triệu và ba của mình: "Bọn con đi trước."
Tiếp theo anh lại gọi Nhan Hoan một tiếng rồi mang cô rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-165.html.]
Sắc mặt kia của Triệu Tuệ!
Vẻ mặt của mọi người trong phòng đều khác nhau, bầu không khí cũng trở nên vi diệu. Triệu Tuệ vừa bực lại thẹn, cô ta xoay người lại trở về phòng.
Trong phòng khách chỉ còn lại ông Triệu, hai vợ chồng Triệu Bá Vinh và cả vợ chồng Triệu Thành Cương.
Vành mắt của Cao Ngọc Hồng lại lập tức đỏ lên, bà ta đi tố khổ với ông Triệu: "Ba, ba xem, giờ ba đã hiểu vì sao con với Bá Vinh lại nói muốn để cho thằng hai cưới Tụ Tụ rồi chứ? Vốn dĩ tính cách của thằng hai đã ích kỷ rồi, hiện tại nó lại tìm được một đứa như vậy, nó nào có để người ba mẹ này và chị cùng em gái nó để vào mắt chứ. Kết hôn cũng chẳng nói với ai một tiếng, cũng chỉ vì có ba trở về nếu không con sợ là nó cũng không biết đây là nhà của nó đâu. Trời đổ tuyết lớn như vậy, A Tuệ muốn đưa hai đứa nhỏ ngồi trên xe buýt cũng phải lăn lộn khoảng một tiếng mới trở về được, em trai của con bé có xe đưa chị trở về một chút cũng không chịu..."
Thẩm Tụ Tụ được nuôi nấng trong nhà họ Triệu, trước kia hai vợ chồng Triệu Bá Vinh và Cao Ngọc Hồng cũng từng đưa cô ta đi tới Kinh Thị cho nên ông Triệu cũng biết cô ta.
Triệu Bá Vinh và Cao Ngọc Hồng đều muốn cho Triệu Thành Tích cưới Thẩm Tụ Tụ nhưng bọn họ cũng biết con trai thứ hai của mình không nghe lời mình. Bọn họ cũng từng có ý định để ông cụ ép buộc anh chỉ là ông cụ không để ý tới việc này.
Ban đầu trên mặt ông Triệu còn vui tươi hớn hở.
Nhưng khi Triệu Thành Tích từ chối Triệu Tuệ thì biểu hiện trên mặt của ông cụ lại còn rất có hứng thú. Bây giờ lại nghe thấy Cao Ngọc Hồng nói như vậy làm mặt ông cụ lại lập tức trầm xuống.
"Yêu cầu vô lý thì phải từ chối thôi."
Ông Triệu lại lạnh lùng nói: "Đây là vấn đề liên quan đến tính nguyên tắc! Với bộ dạng này thì bất kể thằng nhóc muốn đi con đường nào cũng đều có thể đi được lâu dài và ổn định. Không thể vì bị người ta bức bách mà rơi vào thế khó xử hay thậm chí là vực sâu thăm thẳm! Con đê nghìn dặm sụp vì tổ kiến."
Ông cụ nói xong lại quét mắt liếc nhìn Triệu Thành Cương đứa cháu trai mà ông cụ luôn luôn coi trọng nhất, ông cụ nói: "Đạo lý này cháu cũng phải nhớ kỹ!"
Ông cụ nói xong lại phẩy tay xoay người đi lên lầu.
Chỉ để lại Cao Ngọc Hồng đỏ mắt đông cứng ở đó, bà ta đỏ mặt tai hồng mà trợn mắt há hốc mồm.
Đây, bà ta cũng chỉ nói vài câu chuyện phiếm thôi vì sao lại thành lời răn dạy như vậy được chứ?
Ông cụ răn dạy xong lại chắp tay sau lưng đi lên lầu.
Đã nhiều năm rồi bà ta không gặp mặt ông cụ nên không bị ông cụ răn dạy vào dịp Tết nhất, bây giờ bà ta vừa thẹn vừa túng.
Triệu Bá Vinh thở dài duỗi tay túm lấy bà ta trở về phòng.