Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 151
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:28:36
Lượt xem: 60
Thi xong, điền nguyện vọng xong, Nhan Hoan tạm thời gạt chuyện thi đại học này sang một bên.
Cô bắt đầu giải quyết chuyện may vá.
Trong khoảng thời gian chuẩn bị thi đại học, ban đầu cô nói với mọi người là tạm thời không nhận đơn hàng, nhưng sau đó rất nhiều người đến tìm cô, bảo là cô có thể thi đại học xong rồi may cũng được nên sau đó cô cũng nhận thêm vài đơn hàng.
Cô láy danh sách ra, cẩn thận chọn ra ba người dựa trên tính cách, gia cảnh và nhiều phương diện khác, hỏi họ có đồng ý đến làm việc với cô mỗi ngày trong mấy tháng này không.
Dù sao cô cũng phải rời đi, bây giờ cô đào tạo người mới cho nông trường, nếu không sợ là sẽ bị người ta báo cáo là lợi dụng gì đó.
Những người đến đây, người nào cũng có nền tảng riêng, để cái cô ấy hỗ trợ cắt may, may hoàn thiện quần áo, làm những thứ không giống nhau.
Sau đó dựa theo những thiếu sót và nội dung các cô ấy muốn học, mỗi ngày giành ra một khoảng thời gian nhất định để hướng dẫn các cô ấy.
Cô không thu phí học viên của các cô ấy, còn lo chuyện cơm nước.
Nhưng các cô ấy cũng làm công miễn phí cho cô.
Ba người đều là người cần cù, chăm chỉ, hiếu học, biết Nhan Hoan sắp phải đi, học cũng chăm chỉ, làm cũng chăm chỉ.
Các cô ấy vô cùng nhiệt tình, Nhan Hoan cũng rất vui.
Trong số ba học viên, có một học viên là cháu gái của thợ may lâu năm trong nông trường, Mễ Nguyệt Hồng.
Mễ Nguyệt Hồng nghe Nhan Hoan bảo là đồng ý dạy cô ấy, quả thực là mừng gần chết.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô ấy có nền tảng may, làm vừa tốt lại vừa nhanh nhẹn.
Nhan Hoan dạy cô ấy những đồ họa còn lại, kết cấu cơ thể con người, làm thế nào để cắt ra một bản thiết kể vừa đẹp lại vừa chi tiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-151.html.]
Những thứ này đều là Nhan Hoan tự mình mày mò.
Mễ Nguyệt Hồng thường xuyên được Nhan Hoan chỉ dẫn, trí tuệ cũng khơi thông.
Cô ấy vô cùng cảm kích Nhan Hoan không giấu nghề.
Nhưng thợ may Mễ biết cháu gái đến chỗ Nhan Hoan học việc thì lại nổi trận lôi đình.
Ông ấy từng chính miệng nói với Nhan Hoan là "chỉ biết đầu cơ trục lợi, làm mấy thứ lòe thiên hạ, không được tích sự gì". Lời này không biết tại sao lại truyền ra ngoài, tất cả mọi người trong nông trường đều biết.
Nhưng bây giờ cháu gái ruột của ông ấy lại đến chỗ Nhan Hoan học nghệ. Đây là ý gì? Còn không phải là vứt hết mặt mũi của ông ấy xuống đất à?
Trước đây, Mễ Nguyệt Hồng luôn là một cô cháu gái ngoan ngoãn, kính trọng ông nội mình.
Nhưng lần này cô ấy lại nghiêm túc nói: "Ông nội à, ai cũng có điểm mạnh điểm yếu. Cho dù chúng ta làm nghề may, cũng có sở trường riêng, mấy năm nay ông may quần áo rất tốt, rất đẹp. Giống như bà Châu ở thôn Hà Hạ bên kia ấy, bà ấy thêu rất đẹp, còn có một vài người khác nữa, có người may sườn xám đẹp, có người may áo khoác phẳng phiu, mỗi người đều có sở trường riêng."
"Cháu biết tay nghề của công rất vững, chị Tiểu Nhan vẫn luôn khen ngợi điều đấy, nhưng nó không cản trở chị Tiểu Nhan có bản lĩnh riêng. Chị ấy đến từ thành phố lớn, nhà có TV, biết được mẫu nào đang thịnh hành, ông nội có thể không thích, nhưng lớp trẻ lại thích, cháu học với chị ấy thì có liên quan gì?"
"Hơn nữa chị Tiểu Nhan cũng sắp phải đi học đại học rồi, chị ấy dạy cháu là dạy hết không giấu giếm tay nghề. Cháu học xong thì sau này có bản lĩnh hơn. Cháu không học thì chị ấy sẽ dạy người khác, vậy thì nông trường của chúng ta sẽ có rất nhiều thợ may. Tuy rằng ông nội thường bảo là học tay nghề của ông là đủ cho cháu cơm làm cả đời, nhưng nếu trong nông trại có nhiều thợ may được người trẻ yêu thích như chị Tiểu Nhan, thì người già sẽ đi đâu, những người trẻ này rồi cũng già đi, tương lai cháu còn đi đâu kiếm ăn được đây?"
Thợ may Mễ vốn vẫn còn khăng khăng cố chấp phải mắng cháu gái một trận nên thân, để sau này cô ấy không đến chỗ Nhan Hoan nữa, nhưng nghe những lời cháu gái nói, cơn giận của ông ấy cũng từ từ nguôi ngoai.
Ông ấy lạnh lùng hừ một cái rồi nói: "Cô ta sắp phải đi rồi mà còn gợn lên sóng gió ở nông trường."
Thợ may Mễ gia truyền nghề may từ đời này sang đời khác, tạo thành thế mạnh riêng ở vùng này.
Nghề may nhà họ Mễ chưa bao giờ truyền cho người ngoài, cũng chỉ truyền cho nam chứ không truyền cho nữ, chỉ dạy cho con gái, cháu gái chút nền tảng cơ bản, biết may vá thêu thùa cơ bản là được, những thứ như cắt may, làm các loại sườn xám, áo khoác, áo cưới... thì không truyền.
Đến đời thợ may Mễ thì con trai lại mất sớm, con dâu tái giá, chỉ để lại cháu gái nhỏ Mễ Nguyệt Hồng, nên thợ may Mễ mới truyền hết tay nghề của mình cho cháu gái.
Ông ấy thực sự không muốn thấy Nhan Hoan như vậy, có mỗi chút tay nghề lại nhận học viên khắp nông trường, như vậy thì tay nghề này còn được yêu thích sao?