Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 150
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:28:27
Lượt xem: 67
Bà ấy nói xong còn có chút tức giận nhìn Nhan Hồng An, rồi quay sang nhìn Triệu Thành Tích mặt mày u ám: "Đội trưởng Triệu, nếu nó không chăm chỉ ôn tập cùng Nhan Hoan, cháu lập tức mắng nó cho dì, không cần khách sáo, lập tức đánh nó cũng được. Dì đã nói rồi, nếu nó không thi đỗ trường nào thì để nó ở lại nông trường luôn, không cần về thành phố Tây Châu nữa, làm thợ bốc gạch cho cháu cũng được."
Nhan Hồng An: ?
Triệu Thành Tích: ?
Nhan Hồng An lập tức kêu lên: "Mẹ à, lúc mẹ đưa con qua đây mẹ có nói vậy đâu! Mẹ cũng không xem xem con có tài liệu để học hay không. Trường đại học đó có dễ vào vậy sao? Bảo Hoan Hoan trông con thì cũng thôi đi lại còn phiền em rể làm gì!"
Triệu Thành Tích liếc anh ấy một cái, mặt mày thật sự là muốn u ám như thế nào thì u ám như thế ấy.
Tại sao anh lại phải quản cái thứ như này?
Tại sao nhà anh phải chứa chấp cái thứ như này chứ?
Triệu Lan Trân lại mặc kệ họ kêu la, mặt mày u ám, bàn giao xong liền đi mất.
Một tháng sau, chỉ cần nhìn thấy gương mặt u ám đó của Triệu Thành Tích là ngoan ngay, ngày nào cũng chăm chỉ đọc sách, làm bài tập, tối nào cũng cần cù đến tổ thanh niên tri thức giúp nhau học tập... Bởi vì cứ hễ anh ấy không chăm chỉ là Nhan Hoan lại đến "cùng" anh ấy ôn tập, ánh mắt Triệu Thành Tích nhìn anh ấy lại sắc như dao.
Cho nên bởi vì để Nhan Hoan cách xa mình một chút, anh ấy kỳ chắc chắn lúc nào cũng đều chăm chỉ, cũng tìm người học cùng trong tổ thanh niên tri thức giúp nhau học tập, tuyệt đối cách xa Nhan Hoan.
Nhan Hoan: ...
Cô nói với Triệu Thành Tích: "Nếu anh hai thực sự có thể thi đỗ đại học thì đó chắc chắn là công lao của anh."
Triệu Thành Tích lạnh lùng hừ một cái.
Nhưng cho dù là đốt đèn thức đêm hay là gà bay chó sủa, thời gia hơn một tháng trôi qua rất nhanh, kỳ thi tuyển sinh đại học đầu tiên sau mười năm cuối cùng đã hoàn thành trong trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.
Nhan Hồng An coi như là vượt qua một kiếp nạn của đời người.
Anh ấy vác theo quầng mắt đen xì thi xong, từ trường thi đi ra suýt thì khóc.
Nhan Hoan thấy anh ấy như vậy thì còn tưởng là anh ấy thi không tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-150.html.]
Cô nhìn quầng mắt đen xì của anh ấy, nghĩ đến hơn một tháng nay anh ấy bị dày vò, trong lòng cũng không khỏi đồng tình với anh ấy.
Này là không còn cách khác, không thể không nói, trên thế giới này có một vài người giỏi về học tập, lấy sách làm món ăn tinh thần, nhưng có vài người đầu óc nhanh nhẹn, làm gì cũng nhanh nhẹn, nhưng vừa nhìn thấy sách đã hoa mắt chóng mặt, đầu óc phình to, này cũng là chuyện không thể tránh khỏi.
Cô an ủi anh ấy: "Anh hai này, nỗ lực của anh trong một tháng vừa qua, mọi người đều nhìn thấy hết. Bên phía dì em cũng sẽ nói giúp anh, anh cũng đã cố gắng rồi. Kết quả như thế nào cũng không phải là thứ chúng ta có thể kiểm soát được."
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Hồng An quét mắt nhìn cô: "Yên tâm đi, đừng có đáng giá thấp người khác. Anh thi rất tốt, chỉ là anh đang xúc động thôi. Không ngờ cũng có một ngày Nhan Hồng An anh ở trường thi càn quét tứ phương như thế."
Nhan Hoan: ?
Tối đó ba người cùng nhau ăn cơm, lần đầu tiên Triệu Thành Tích lộ ra vẻ ôn hòa với Nhan Hồng An, còn rót cho anh ấy một ly rượu.
Bên ngoài là chúc mừng anh ấy thoát khỏi bể khổ... thực ra có lẽ là cuối cùng cũng có thể tống cái thứ này đi rồi.
Nhan Hồng An không hiểu tầng ý sâu xa này, suýt thì cảm động phát khóc.
Hơn nữa ở trường thi anh ấy cũng phút huy khá tốt, anh ấy nhất thời kích động uống thêm mấy chén, cuối cũng có hơi say.
Anh ấy cầm ly rượu nói với Triệu Thành Tích: "Em rể này, cuối cùng anh cũng biết tại sao em với Hoan Hoan lại là trời sinh một cặp rồi. Cái tính tình ranh ma quỷ quái đó của nó, lại ỷ vào việc mình xinh đẹp, nhìn người ta vài lần là có thể lấy mạng người ta, ngoài em ra thì còn ai có thể chịu đựng được nó chứ? Anh kính em một ly, cảm ơn em đã thu nhận nó."
Nhan Hoan: ?
Nhan Hồng An, em thực sự không nên đồng tình với anh.
Triệu Thành Tích nhìn Nhan Hoan một cái rồi cạn ly với Nhan Hồng An.
Anh cảm thấy thằng nhóc này không phải là không có chỗ nào đáng khen.
Sau khi uống đến cùng, Nhan Hồng An khóc lóc nức nở, nước mắt ào ào, nắm tay đ.ấ.m xuống bàn, nói: "Sau này không cần trải qua cuộc sống đau khổ này nữa. Em rể, ngày mai anh đi rồi, sách vở trong căn phòng đó của em đúng là khiến người ta gặp ác mộng."
Nhan Hoan: ... Đến mức đó sao?
Triệu Thành Tích càng hài lòng.
Ngày kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, quan hệ giữa Triệu Thành Tích và Nhan Hồng An cuối cùng cũng tiến thêm một bậc mới trong tiếng khóc đau khổ của Nhan Hồng An.