Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 143
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:28:13
Lượt xem: 48
Ngoài ra thì vào lúc đón Tết, Nhan Hoan đã nói với Nhan Đông Hà, nhờ ông ấy giúp thu thập một số sách liên quan đến phục trang quần áo các loại.
Vào lúc này rất khó thu thập sách, nhưng không bao lâu sau Tết thì Nhan Đông Hà đã kêu Nhan Hồng An đem tới một thùng sách nhỏ cho cô.
Từ dệt vải nhuộm vải, các sách liệu về vải vóc đến cách nhuộm vải thời xưa, còn có sách tham khảo trang phục thời cổ đại, kỹ thuật thêu thùa, cũng cực cho Nhan Đông Hà có thể tìm được số sách này trong khoảng thời gian ngắn như thế!
Điều khiến Nhan Hoan cảm thấy bất ngờ hơn đó là, trong số đó còn có vài cuốn tạp chí thời trang "Linh Lung" của những năm bốn mươi...
Nhan Hồng An nhìn thấy Nhan Hoan lật xem cuốn Linh Lung đó, bèn cười rằng: "Đó là tạp chí mẹ anh lén giấu hồi trước đấy, em đừng để lộ ra nhé, len lén xem là được rồi, anh bảo em này, nếu em thấy thích, chỗ mẹ anh có đầy mấy thứ giống như thế này đó."
Anh ấy nói dứt lời liền nhìn đống đồ mà ba anh ấy sai anh ấy chuyển tới đây, xì mũi dè bỉu: "Anh đã nói là em làm nghề may vá quần áo, chứ đâu có phải là nuôi tằm ươm tơ, ba gom về mấy quyển sách này có ích lợi gì chứ."
Nhan Hồng An rất phẫn nộ với người ba thủ cựu của anh ấy.
Đó cũng là lí do mà anh ấy phải chịu đựng sự hủy hoại của ông ấy trong nhiều năm.
Nhan Hoan phì cười, cô nói: "Em lật xem thử thấy cũng có ích lắm đó, anh xem giờ em may quần áo ngày càng có tiếng tăm như thế này, thường xuyên có người nói em chỉ biết đầu cơ trục lợi, làm ra mấy thứ lòe thiên hạ chứ không có kiến thức căn bản gì hết, em đọc thêm những quyển sách này, cho dù là không đi kéo sợi dệt vải, nuôi tằm ươm tơ gì gì đó thật, nhưng cũng sẽ nhận biết được các loại vải, có thể nói được thêm mấy câu, cũng có thể bốc phét với người ta, anh thấy đúng không?"
"Đứa nào nói em đầu cơ trục lợi, không có kiến thức vậy?"
Nhan Hồng An hỏi cô.
Anh ấy cảm thấy một người có tinh thần tìm tòi học hỏi, chuyện gì cũng sáng suốt đâu ra đó, lại còn vẽ ra được rất nhiều quyển sổ chứa mẫu mã của các loại túi xách quần áo như em họ mình thế này, mà còn có người dám nói cô đầu cơ trục lợi, không có kiến thức ư? Chính anh cũng chưa từng được gặp mấy người thợ may như thế!
Ai mà không nhờ vào năng khiếu đó để làm kế sinh nhai sống cả đời!
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-143.html.]
Nhan Hoan cười chúm chím, cô nói: "Tóm lại là dì với dượng nói không có sai, đọc nhiều sách rất có ích, anh cũng đọc thêm ít sách đi, sau này chắc chắn sẽ có chỗ dùng. Anh thích làm ăn buôn bán, tuy là bây giờ không thể làm, nhưng hoàn cảnh của anh đang ngày càng khấm khá, nói không chừng sau này có thể làm được ấy chứ, anh đọc thêm sách về lĩnh vực chính trị đi, còn có kế toán cái này làm gì cũng cần tới, ngoài ra anh buôn bán thứ gì thì phải biết thật nhiều về mặt hàng đó, có vậy mới không bị lừa gạt, chứ không thì lỡ người ta lấy hàng giả hàng kém chất lượng lừa anh, mà anh lại không hiểu biết gì hết, thế không phải là để người ta chơi khăm à."
Trước đây Nhan Đông Hà cầm gậy kêu Nhan Hồng An đọc sách, Nhan Hồng An cũng không chịu nghe lời, nhưng vài câu nói sau cùng của Nhan Hoan lại khiến anh ấy phải suy ngẫm.
Sau khi suy xét một lúc, anh ấy nói: "Em nói cũng có lý."
Anh ấy không chịu để người khác hố mình đâu.
Tất nhiên là có lý rồi, Nhan Hoan suýt chút là trợn trắng mắt lên với anh ấy.
Chắc là cô sẽ bị tên này chọc cho tức chết.
Mà nói lại vấn đề lúc nãy, quả thực là có người nói Nhan Hoan những lời như "chỉ biết đầu cơ trục lợi, làm ra mấy thứ lòe thiên hạ, không có kiến thức căn bản" thật, chứ không phải là tự Nhan Hoan bịa đặt.
Không phải ai khác mà chính là ông thợ may Mễ làm nghề may vá lâu năm trong nông trường.
Ông Mễ có gốc gác của nhà làm nghề may, đã mấy đời trong nhà đều làm về may vá, cho nên tay nghề thực sự rất chắc, ngay cả thắt nút áo và may sườn xám kiểu cũ cũng biết làm.
Nhưng mà lại không được khấm khá trong nghề này, từ đó đến giờ ông ta đều may ra những mẫu tương tự nhau, không có bất kì điểm sáng tạo nào cả.
Nhan Hoan khởi nghiệp với nghề may ở nông trường mà lại lên như diều gặp gió, ngày càng có tiếng tăm, ông thợ may Mễ làm sao không biết cho được.
Mặc dù nông trường rất lớn, người cũng đông đúc, người tìm ông thợ may Mễ đặt may quần áo vẫn khá nhiều, nhưng có một vài nhóm khách hàng lại ít đi một cách rõ rệt, ví dụ như các cô gái trẻ và các cô dâu mới.
Lúc ban đầu ông ta cũng kiêu ngạo mà không thèm để tâm, nhưng đến khi nhìn thấy ngay cả đứa cháu gái của mình cũng đeo cái túi xách lòe loẹt, mặc lên người chiếc chân váy ngang đầu gối mà ông ta cho rằng chỉ có những cô tiểu thư nhà giàu mới mặc thì liền nổi cơn tam bành, hỏi đồ này từ đâu mà có.