Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 142
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:28:11
Lượt xem: 60
Tầng trệt gồm hai gian phòng cộng với phòng khách, bên cạnh có xây thêm gian vệ sinh và nhà bếp, trên lầu thì có một gian phòng và một phòng khách nhỏ, bên ngoài có thêm một cái ban công.
Ban đầu khi hai người dọn dẹp nhà cửa, bởi vì chỉ có hai người họ, nên định là chủ yếu dọn dẹp phòng khách và hai gian phòng ở tầng trệt thôi, một gian làm phòng ngủ của hai người, gian còn lại làm phòng sách, nhưng khi về lại đây sau Tết, Nhan Hoan có ý định sẽ may vá ở nhà, thế là Triệu Thành Tích bèn dọn dẹp hết phòng khách nhỏ và gian phòng ở trên lầu để làm phòng làm việc cho cô, bởi vì ánh sáng ở phòng khách nhỏ kia cũng khá tốt.
Anh đi lên lầu liền nhìn thấy cô đang ngồi bận rộn trước máy may, trên sàn bày đủ các loại vải.
Triệu Thành Tích nhìn cô một lúc, Nhan Hoan may đến cuối đường chỉ ở một bên rồi mới ngẩng đầu lên, cô bỏ hết những công việc trong tay và chạy đến bên cạnh ôm chầm lấy anh, nói rằng: "Sao hôm nay về sớm thế? May mà em làm nóng bánh lại từ sớm rồi, à, em còn nấu món dê hầm khoai mà anh thích nữa đấy, chúng ta xuống dưới ăn đi."
Anh "ừm" một tiếng, nhưng cánh tay đang ôm cô lại không chịu buông ra, anh bèn cúi đầu hôn dọc một đường từ vành tai cho đến đôi môi của cô, cạy môi và trao cho cô một nụ hôn sâu vô cùng dai dẳng.
Mới đầu Nhan Hoan chỉ cho rằng anh mới về tới muốn ôm hôn cô một lát nên còn cười khúc khích tránh né, nhưng lại không ngờ tới anh lại chìm đắm sâu vào như vậy, chẳng mấy chốc thì cô cũng đắm mình vào trong nụ hôn đó, mềm nhũn trong vòng tay của anh, đợi đến khi cô mở mắt ra thì đã được anh bế vào trong phòng và ngồi trên chiếc giường dài.
Anh dừng lại, cô cảm giác được sự vuốt ve của anh, nhưng lại không thấy anh tiến thêm một bước, mở mắt ra thì nhìn thấy anh đang nhìn mình, đôi mắt kia đen như mực, nhưng nơi sâu trong con ngươi lại có một mảng đỏ sẫm.
Họ đã ở với nhau nhiều ngày như thế, dĩ nhiên cô biết đó có nghĩa là gì.
Thế nhưng cô lại có cảm giác ánh mắt anh nhìn mình còn xen lẫn chút gì đó tìm tòi, trước đây cũng không phải là không có, chẳng qua là chưa từng mãnh liệt như lần này.
Trái tim cô đập thình thịch, sau đó bèn áp sát lại và nói: "Nhìn gì đó?"
Giọng nói trầm khàn mà dịu dàng, hệt như đang cọ vào trái tim anh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô cọ tay lên râu của anh, đôi lúc anh sẽ quên cạo, nó đ.â.m lên người cô, khiến cô vừa nhột vừa đau, nhưng cô lại thích cọ vào nó như thể bị nghiện vậy.
Cô nói: "Có phải là anh thích em c.h.ế.t đi được, nhưng lại không biết phải làm sao đúng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-142.html.]
Trái tim của anh run lên dữ dội cứ như bị ai đó véo một cái.
Cô cắn lên môi anh một cái rồi thở hắt ra, sau đó nói: "Hình như em cũng càng ngày càng muốn anh rồi, chúng ta hòa nhau."
Bàn tay của anh bấu chặt cô, ấn cứng ngắt... sau đó liền hít sâu vào một hơi.
Thế là bữa cơm trưa này bị hoãn lại một lúc lâu, hơn nữa còn được anh bê từ dưới bếp lên phòng, anh ôm cô rồi dỗ cho cô ăn từng muỗng một.
Đông đi xuân đến.
Quan hệ của hai người ngày càng thân mật hơn, công việc may vá của Nhan Hoan ở nông trường cũng ngày càng ổn định.
Các cô gái trẻ và các cô dâu mới, thậm chí các cô thím ở nông trường ai ai cũng ưa thích đến chỗ cô đặt may quần áo hoặc là một số vật dụng sinh hoạt trang trí các thứ, từ túi xách, ví tiền, tạp dề cho đến găng tay, rèm cửa trong nhà, túi bọc đồ nội thất, tóm lại là những thứ có thể nghĩ ra được thì đều tìm Nhan Hoan đặt làm.
Nhan Hoan tay chân nhanh nhẹn, mặc dù có rất nhiều đơn đặt hàng, nhưng không đến mức làm không xuể, thế nhưng ngẫu nhiên sẽ có lúc cô chia cho thím Liêu một vài đơn dễ làm, cô đã cắt sẵn hết rồi, chỉ nhờ thím Liêu giúp khâu lại bằng máy.
Vương Thiến Thiến cảm thấy việc này rất thú vị nên cũng thường xuyên đến giúp đỡ, dần dà thì cô ấy cũng học được hết những kỹ năng cơ bản.
Trong lúc đó cũng có người nhà họ Nhan, nhất là Nhan Hồng An cũng đã giúp đỡ cho Nhan Hoan rất nhiều việc.
Bởi vì từ sau chuyến đi đến thành phố Tây Châu vào năm ngoái đến giờ, Nhan Hoan rất hiếm khi cất công đi lên tỉnh thành hay là thành phố Tây Châu để mua vải nữa.
Bình thường thì những chuyện đó đều do Nhan Hồng An đưa tới cho cô.
Anh ấy không chỉ đưa tới vải đặt trước theo yêu cầu của cô, mà chỉ cần nhìn thấy có vải mới mẫu mã mới ở nhà máy hoặc là ở trung tâm thương mại của thành phố Tây Châu, anh ấy đều lấy về một ít cho Nhan Hoan, nhờ đó mà tuy rằng là ở thời đại ít ỏi vải hoa màu này, Nhan Hoan cũng tích trữ được tận mấy quyển sổ đính kiểu vải... đó là những quyển sổ được cô làm từ vải bố màu xám, mười mấy mảnh vải bố may thành một quyển sổ vải bố có kích thước bằng sách mỹ thuật, mỗi một trang đều được may lên một mảnh vải có kích thước bằng một miếng điểm tâm theo hàng dọc, để khi mọi người đặt hàng có thể lựa chọn màu hoa và chất liệu vải.