Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 123
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:27:35
Lượt xem: 72
Kể từ khi ký ức được khôi phục, trong đầu cô đã có quá nhiều ký ức về tên ngốc này.
Anh ấy trèo lên cây đào rồi bị sâu róm làm cho sưng một mảng lớn trên cánh tay khiến Thẩm Nhan Hoan sợ tới mức khóc lớn "oa oa". Anh ấy cũng rất thích chơi những trò rất bạo như tự ném mình lên chỗ cứt chó, ăn khoai lang nướng đến mức đen cả mặt.
Nhan Hồng Anh: "Em, em còn nhớ rõ chuyện lúc còn nhỏ sao?"
"Những thứ khác thì không nhớ rõ nhưng những chuyện anh làm trong quá khứ lại làm người ta khắc sâu trong ký ức."
Nhan Hoan mỉm cười nói.
Nhan Hồng An gãi đầu thế nhưng lại vui vẻ hẳn lên, anh ấy nói: "Vậy anh còn rất lợi hại đấy nha."
Mọi người: ...
Hôm nay là thứ bảy, buổi sáng Nhan Đông Hà và Nhan Vệ An vẫn còn phải đi làm.
Triệu Lan Trân đang ở phòng bếp bận rộn, nghe thấy động tĩnh bên ngoài nên bà ấy ló đầu ra gọi một tiếng "Hoan Hoan", sau đó lại đi ra nói với Nhan Hồng An: "Con chặn ở cửa làm gì vậy? Còn không mau bảo mấy người Hoan Hoan đi vào đi."
Nói xong bà ấy lại gọi Nhan Hoan và Triệu Thành Tích vào cửa ngồi xuống.
Nhan Hoan để đồ xuống rồi đi vào phòng bếp cùng hỗ trợ, Triệu Lan Trân đẩy cô trở về phòng khách nói: "Cũng sắp làm xong rồi cháu cứ ngồi đi là được, ra đó ngồi nói chuyện với Hồng An, thằng nhóc này nghe nói hôm nay cháu muốn tới đây nên đã vui mừng cả ngày trời đấy."
Phòng bếp nhà họ Nhan không lớn, một người ở bên trong còn ổn nhưng có hai người thì có chút hơi khó xoay chuyển. Nhan Hoan cũng không kiên trì nữa mà trở lại phòng khách.
Nhan Hồng An cùng Triệu Thành Tích cũng không nói gì cả chỉ nhanh chóng mà thân quen với Nhan Hoan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-123.html.]
Tính cách của Nhan Đông Hà và Triệu Lan Tích đều tương đối trầm tĩnh nhưng hai đứa con trai của bọn họ là Nhan Vệ An và Nhan Hồng An lại quen với việc tự do thoải mái ở nông trường từ khi còn nhỏ, về phần tính cách của bọn họ thì tương đối có hơi khác biệt.
Từ nửa năm trước cả hai đều đã đi theo Nhan Đông Hà và Triệu Lan Trân rời khỏi nông trường đi đến thành phố Tây Châu.
Đại học nông nghiệp Tây Châu đã dành cho Nhan Đông Hà sự quan tâm đặc biệt bố trí để Nhan Vệ An làm việc trong bộ phận sinh hoạt của trường, nhưng chỉ có thể sắp xếp một vị trí, trong nửa năm nay Nhan Vệ An không có công việc gì.
Vẫn là gần đây Nhan Hồng An có quen biết được một người bạn hỗ trợ anh ấy vào làm công ở nhà máy dệt vải Tây Châu.
Nhan Hồng An cùng Nhan Hoan trò chuyện, nói chuyện vài câu lại nói đến một chuyện liên quan đến Nhan Hoan, khả năng anh ấy tương đối quan tâm đến chuyện này.
Anh ấy nói: "Ngày hôm sau anh cả của anh đi theo đến nông trường em biết đã xảy ra chuyện gì không?"
"Buổi tối ngày hôm đó anh đi về nhà thì nhìn thấy có hai cô gái ngồi ở cửa, cái tên này hay lắm làm anh giật cả mình, anh cũng không thấy rõ cho lắm. Phản ứng đầu tiên của anh chính là anh trai của anh có phải chọc đào hoa ở đâu để người ta tìm tới cửa rồi không. Gần đây anh cả của anh vất vả yêu đương bạn gái cho nên anh cũng không dám để bọn họ vào cửa. Lúc đó anh mới nghĩ đi ra ngoài tìm một người bạn có bộ dáng có hơi dữ tợn tới đây rồi cầm theo gậy gộc, vẻ mặt hung thần ác sát chạy tới cửa hỏi mấy người ấy xem có phải là nhà của bọn họ không."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Bọn họ sợ hãi ngẩng đầu lên, lúc này anh mới thấy rõ người lớn tuổi kia hình như là cô của anh."
Nhiều năm qua đi bởi vì Nhan Hoan dần dần lớn lên cho nên tướng mạo nhìn cũng không còn giống Triệu Lan Trân cho lắm, nhưng có một vài điểm giống cũng không thể tránh khỏi.
Cho nên Nhan Quế Phân cũng không đưa Thẩm Mỹ Nguyệt cùng Nhan Hoan lại đến nông trường.
Cũng bởi vậy mà Nhan Hồng An không quen biết Thẩm Mỹ Nguyệt thế nhưng anh ấy vẫn có một chút ấn tượng với cô của mình.
"Nhưng không phải lúc trước trước khi đi anh trai anh anh ấy không nói cho anh biết bọn họ đã từng làm chuyện tốt gì với em sao? Lúc đó anh mới nghĩ may mà anh nhanh trí nếu không đến lúc đó mà cho bọn họ vào cửa là anh không vui đâu, mà không cho bọn họ vào cửa thì bọn họ cũng sẽ khóc lóc sướt mướt cãi cọ ầm ĩ thế lại cũng phiền. Cũng may là bạn anh nói nhà của bọn anh thiếu nợ của bạn anh rất nhiều tiền rồi còn hỏi bọn họ có phải là người nhà của nhà anh hay không, nếu đúng là vậy thì đi theo bọn họ để giúp đỡ nhà anh trả nợ. Hai bọn họ ôm nhau sợ tới mức lắc đầu chối bỏ, hăng hái làm ra bộ dáng phủ nhận, còn nói là do mình mệt quá đi ngang qua đây nên dừng chân ngồi xuống nghỉ ngơi thôi. Sau đó bọn họ chạy chối c.h.ế.t giống như có quỷ đuổi theo trên đường vậy."
Nhan Hoan và Triệu Thành Tích: ...
Nhan Hoan bật cười "ha ha".