Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 121
Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:33:32
Lượt xem: 81
Nói với anh rằng nếu đã lấy giấy chứng nhận rồi thì tuy không có người khác nhưng dù sao đi nữa cũng phải có chút cảm giác nghi thức. Chuyện này Triệu Thành Tích chắc chắn sẽ không phản đối, vô cùng tận tâm đi mua về.
Nhan Hoan cắm nến xong, thưởng thức một lát, mới quay đầu nói với anh: "Chị ấy khuyên em, nói là chỉ cần em có thể chuyển đến sống bên cạnh ba mẹ ở bên kia, làm người con dâu hiếu thảo của bọn họ hai mươi tư giờ, hầu hạ thật tốt cho mọi người kể cả cái người tên Tụ Tụ kia thì cho dù hiện giờ bọn họ không thể nào chấp nhận em thì chờ đến lúc em sinh cháu trai rồi thì cũng sẽ chấp nhận em thôi."
Triệu Thành Tích...
Không nhịn được mà thốt lên câu: "Chị ấy có bệnh à?"
Nhan Hoan lắc đầu, nói: "Không đáng để tức giận, nếu bọn họ có ý này thì sau này người phải tức giận chính là bọn họ."
Nhan Hoan đưa tay sờ sờ ngọn nến.
Cô xoay người giúp anh cởi áo khoác bành tô bên ngoài ra. Vốn anh cũng không có ý gì, nhưng cô cứ cởi từng cái cúc áo thế này, hạ mắt xuống nhìn thấy lông mi thật dài của cô, còn cả đôi môi đỏ mọng, hơi thở của anh cũng dần trở nên nặng nề.
Cúc áo của anh đã được mở hết, áo vẫn chưa bỏ ra, đột nhiên anh đưa tay khẽ sờ lên mái tóc của cô.
Thật ra thời gian hai người quen nhau cũng không dài, rất nhanh đã bàn đến chuyện kết hôn, tư dục khó có thể nào kiềm chế được. Đã từng hôm nhau, ôm nhau, đều hiểu rất rõ lực hấp dẫn của đối phương, nhưng nếu như nói là quen thuộc thì cũng không có quen thuộc như thế.
Anh nói: "Có phải gả cho anh là do không còn cách nào khác, bất đắc dĩ phải lựa chọn hay không?"
Tay của anh từ trên mái tóc của cô trượt xuống, sờ đến trên cổ của cô. Ngón tay cái với vết chai dày lướt trên làn da mềm mịn của cô, khóe mắt của cô đương nhiên hơi ửng hồng.
Cô "ừ" một tiếng, nói: "Xem như là thế đi."
Cô khẽ mỉm cười, nói: "Nếu như gặp được một người tốt hơn anh, thân thể cường tráng hơn anh thì nói không chừng em sẽ coi trọng người ta trước đó."
Tuy là cô không gặp được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-121.html.]
Một câu này đã làm cho anh mất khống chế.
Nhan Hoan phải nhận lấy hậu quả của mình, có đau cũng vô cùng vui vẻ.
Lúc ý loạn tình mê, cô quay đầu nhìn thoáng qua ngọn nến đỏ trên bàn, còn chưa có thấp lên nữa... ...
Triệu Tuệ nghẹn một bụng tức giận rời khỏi tòa nhà ký túc xá của tập đoàn Công Trình.
Đi một vòng bên ngoài, bị gió lạnh thổi làm cho tức giận tan đi một ít, nhưng nhớ ra mẹ ruột của cô ta vẫn đang chờ cô ta về thì lại nặng nề cau mày.
Mẹ của cô ta nói với cô ta là em hai đang yêu đương với người ta, mới quen nhau chưa được hai tháng đã bàn đến chuyện kết hôn rồi, còn cố ý dẫn người đến thành phố Tây Châu nữa, bối cảnh còn nói lung tung lộn xộn cả lên. Cô ta vốn không để ý mấy, nghĩ đến đứa em trai thứ hai lạnh lùng đến mức sắp không có ai muốn đó, sao anh có thể yêu đương với một cô gái chỉ mới quen nhau mấy ngày được chứ?
Cô ta nghĩ, chắc không phải là do anh biết mọi người trong nhà muốn để cho anh trực tiếp kết hôn với Thẩm Tụ Tụ nên mới muốn tìm một người đến đóng giả để quấy rầy kế hoạch của gia đình đi?
Thế nên sau khi nghe mẹ cô ta nói xong thì cô ta đi một chuyến đến nhà của Triệu Thành Tích.
Vân Mộng Hạ Vũ
Từ khi lần đầu nhìn thấy Nhan Hoan đến sau khi đối mặt với nhau tán gẫu, trò chuyện, cuối cùng rời đi, tim của cô ta trùng xuống. Một tia hy vọng nào đó nổi lên rồi sau đó lại mạnh mẽ chìm xuống. Ra khỏi khu nhà ký túc xá, cô ta đi vòng quanh, không thể không thừa nhận, đây thật sự là một con hồ ly tinh, còn là một con hồ ly tinh rất cao cấp nữa. Thế nên bắt được đứa em trai thứ hai không màng đến ai của cô ta thì cũng không có gì lạ cả. ... Cô ta cũng không thể nào lừa gạt bản thân làm như không thấy lúc ở trong nhà, em trai thứ hai của cô ta không biết là vô tình hay cố ý đuổi theo ánh mắt của cô. Ánh sáng và sự căng thẳng trong đôi mắt ấy là thứ mà cô ta chưa bao giờ nhìn thấy trong ánh mắt của anh trước đây.
Triệu Tuệ ngồi xe bus về nhà mẹ ruột.
Bước vào nhà, tất cả mọi người đang ngồi trong nhà đều ngẩng đầu nhìn về phía cô ta.
Ngoại trừ ba mẹ, em gái Triệu Hòa, còn có cả Thẩm Tụ Tụ.
Mẹ của cô ta là Cao Hồng Ngọc nhìn thấy chỉ có một mình cô ta trở về, phía sau không có ai nữa, vốn khóe môi vốn đã rũ xuống nay lại càng rũ xuống. Có thể nói là toàn bộ khuôn mặt đều trở nên suy sụp, nói: "Con có gặp được con hồ ly tinh đó không? Rốt cuộc là có chuyện gì?"
Ba Triệu, Triệu Bá Dung nghe thấy vợ của mình vừa mở miệng đã nói gì mà "hồ ly tinh" thì khẽ nhíu mày nhưng cũng không nói gì.
Triệu Tuệ đưa mắt nhìn mẹ của cô ta một cái, lại nhìn Thẩm Tụ Tụ, muốn nói lại thôi