Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:33:14
Lượt xem: 74

Nhan Hoan buông thước với bút xuống, nhìn anh nói: "Tổ thực phẩm cho em một kỳ nghỉ dài, hai ngày này em ở đây trang trí sắp xếp lại nhà mới."

Sắc mặt anh vui vẻ hẳn lên, đi qua nắm lấy tay cô, hỏi cô: "Có lạnh không?"

Do còn chưa dọn vào ở, với ngày thường cô cũng ít tới đây, nên trong nhà không có giường lò cũng không có lo than, so với bên ngoài thì chỉ được cái che gió chắn tuyết chứ bên trong thì vẫn lạnh lắm.

Anh nắm tay cô, Nhan Hoan cởi nút áo khoác của anh, ôm eo anh chui hẳn vào trong lòng anh.

Triệu Thành Tích hít vào một hơi.

Dường như lần hôn trước đó đã mở ra chiếc hộp Pandora, trong hai ngày này hai người thường tới tới lui lui, không khỏi có một vài hành động thân mật, tuy là Triệu Thành Tích đã kiềm chế hết sức, nhưng có thứ không phải anh muốn là có thể kiềm lại được.

"Cũng được, không lạnh lắm."

Nghe thấy tiếng hô hấp của anh có chút bất ổn, Nhan Hoan cong khóe miệng bật cười, cô ngẩng đầu nhìn anh, nói: "Em nghĩ như vầy, ký túc xá ở bên kia khá xa, mỗi ngày chạy tới chạy lui thì khá là phiền phức, hay là em dọn vào ở luôn nhé, dù sao thì đồ gia dụng nội thất trong nhà không thiếu gì cả, em đi mua chăn đệm ở đội sinh hoạt trước, rồi lấy thêm một cái khăn trải giường qua rồi vào ở luôn."

Như vậy cũng tiện cho cô làm việc vào buổi tối.

Cũng không cần để anh phải cố ý đưa cô về ký túc xá lúc nửa đêm nữa.

Triệu Thành Tích nghe cô nói muốn dọn vào ở luôn thì lại ngẩn ra, cánh tay đang ôm cô cũng siết chặt lại, nhưng lý trí của anh vẫn còn đó, nói: "Chờ thêm chút nữa đi, chờ hai đứa mình lãnh giấy chứng nhận kết hôn rồi thì em hãy dọn đến."

Trước kia anh nói là muốn đi thành phố Tây Châu vào cuối tuần này để lãnh giấy chứng nhận kết hôn trước đã, nhưng Nhan Hoan lại không đồng ý, cô cảm thấy không cần thiết.

Một chuyến đi đến thành phố Tây Châu là phải mất sáu bảy tiếng, kế hoạch ban đầu của họ là tầm một tuần mấy gần hai tuần sau là đi qua đó rồi, hà tất gì phải thêm chuyện mà đi chuyến này?

Hiện tại Triệu Thành Tích vô cùng hối hận không kiên trì ý kiến của mình.

So với nhà mới thì ký túc xá trống trải có gì đáng để ở đâu?

Nhan Hoan không thể hiểu được mà ngẩng đầu nhìn anh, nói: "Việc này với việc lãnh giấy chứng nhận kết hôn có liên quan gì nhau?"

Triệu Thành Tích mím môi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-111.html.]

Anh nghĩ đến môi trường lớn lên đặc biệt của Nhan Hoan, trước kia sợ là không có ai dạy cô cái gì.

Bởi vì như vậy anh càng không thể khiến cô tủi thân.

Anh ôm cô một lát liền buông cô ra, nói với cô: "Trước khi nhận giấy chứng nhận kết hôn, chúng ta không thể ở cùng nhau, như vậy không tốt với em."

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhan Hoan lại ngẩn người, buột miệng nói: "Không cần anh chuyển qua đâu, em chuyển qua sống trước, như vậy thì buổi tối em may quần áo đến khuya, cũng không cần anh tối muộn, mạo hiểm đi đường tuyết đưa em về sở thanh niên tri thức. Anh quay về cũng phải mất gần một tiếng, vừa lạnh, vừa vất vả lại còn mất thời gian."

Triệu Thành Tích: ...

Nhưng Nhan Hoan lại là một người khá nhanh nhạy.

Tuy rằng từ khi tỉnh lại, với tư cách là Thẩm Nhan Hoan, sự ảnh hưởng của tình đời mà cô cảm nhận được, vô tình càng ngày càng xấu đi, nhưng không có nghĩa là cô quên hết.

Cô nói xong rồi mới hiểu ra ý của những lời Triệu Thành Tích vừa nói đó.

Cô nhìn Triệu Thành Tích bình tĩnh, không nói gì, thì lập tức nhận ra rằng những lời mình vừa nói có phải là đã làm tổn thương anh rồi hay không.

Nhất định là anh sợ mình sống một mình không an toàn...

Cô lập tức ôm lại anh, khiễng chân, trúc trắc hôn anh.

Cô cũng không có sự xấu hổ chẳng hiểu tại sao gì đó, cô đền bù nói: "Ừ, lĩnh giấy chứng nhận kết hôn sớm hai ngay hay muộn hai ngày thì có quan trọng gì đâu. Nếu anh muốn sống cùng em thì cũng được. Mọi người cũng đều biết chúng ta sắp lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi còn gì. Lãnh đạo cũng đã đồng ý rồi. Anh xem, tòa ký túc xá cũ đó của họ, người cũng đã rời đi kha khá rồi, anh chuyển qua đây sống, ngày nào em cũng nấu cơm cho anh."

Thực ra cái gọi là nấu cơm ăn chính là ngày nào cũng hâm nóng bánh mì đã nướng sẵn, sau đó ăn kèm với thức, đơn giản, thuật tiện, làm nóng lên là ăn được.

Nếu là một mình cô thì càng đơn giản. Hâm nóng bánh mỳ hoặc là bánh bao chay, ăn kèm với dưa muối, thịt hoặc là thịt băm nhỏ đã làm sẵn từ trước là được.

Nhưng đây là tấm lòng của cô có đúng không?

Lời cô nói khiến trái tim anh căng tràn.

Thực ra anh cũng biết lời cô nói là thật. Buổi tối cô phải may quần áo, đôi khi còn phải làm chút điểm tâm, đêm muộn mới về ký túc xá, đường xá xa xôi, vừa vất vả lại vừa tốn thời gian.

Loading...