Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai người đi xem cửa hàng. Diện tích mặt tiền cũng không tính là lớn, đại khái mỗi cái chỉ chừng mười mét vuông. Nhưng nơi này có vị trí tốt, phụ cận không chỉ có trường học, còn có một khách sạn quốc doanh, công ty cung cấp tiêu thụ cũng ở cách đó không xa, lưu lượng người là rất lớn.
Kiều Trân Trân trực tiếp mua hai cửa hàng nối liền với dự định một bên bán rau dưa lương thực một bên bán hoa quả đều do nông trường cung cấp hàng xem như buôn bán không vốn.
Để Tiểu Lưu giới thiệu một đội trang hoàng tạm thời, trang trí đơn giản cửa hàng một chút, rồi lắp mấy hàng giá để hàng hóa.
Đội trang hoàng kỳ thật chỉ có hai người, một người là cậu cả Lý sư phụ của Tiểu Lưu, một người là thợ nề Chu sư phụ mà cậu cả gọi tới.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai người đều là người chịu khó và thật thà, cửa hàng được trang hoàng khiến Kiều Trân Trân rất hài lòng. Cuối cùng lúc tính tiền cũng rất dứt khoát, còn để lại phương thức liên lạc, về sau có lẽ còn cần dùng tới.
Sau khi cửa hàng trang hoàng xong, Kiều Trân Trân liền định tuyển người. Cô cũng không có ý định mỗi ngày tự mình trông hàng, vất vả không nói mà chủ yếu là rất không tự do.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-94.html.]
Mỗi ngày Kiều Trân Trân ngoài làm việc nhà, còn phải phụ đạo bài tập cho đám Tống Đại Bảo. Mặt khác còn phải nhân lúc Tống Cẩn không ở nhà đến nông trường làm việc. Tuy không nhiều việc lắm, nhưng Kiều Trân Trân cũng không muốn mình quá mệt mỏi. Phụ nữ quá mệt mỏi dễ già đi, cô phải chăm sóc bản thân thật tốt.
Không có cách nào khác, ai kêu bạn học lão Tống nhà họ quá đẹp trai, hơn nữa tuổi càng lớn càng hấp dẫn. Cô cũng không thể tự đày mình thành một thiếu phụ lớn tuổi có chồng. Tuy cô nhỏ hơn Tống Cẩn năm tuổi nhưng cũng không còn là cô bé mười bảy mười tám tuổi nữa, nên vẫn phải tự chăm sóc bản thân thật tốt.
Sau khi Hoàng Tam dàn xếp ổn thỏa thì lập tức chạy tới gặp Kiều Trân Trân, sau đó hai người lại giao dịch một nhóm dược liệu, không phải loại dược liệu quý giá như nhân sâm linh chi mà là loại dược liệu thường thấy như hoàng kỳ.
Hoàng Tam tuyệt đối yên tâm về chất lượng cung cấp hàng của Kiều Trân Trân mà thanh toán hết toàn bộ, hẹn một tuần sau sẽ giao hàng ở kho hàng của Kiều Trân Trân.
Thông báo tuyển dụng bên phố buôn bán rất nhanh đã có người đến ứng tuyển, cuối cùng Kiều Trân Trân tuyển dụng hai cô gái trẻ.
Một người tên là Tiểu Giang, năm nay mới vừa mười tám tuổi, học qua hai năm tiểu học, biết được mấy chữ. Trong nhà nhiều anh chị em, đã ra ngoài làm việc từ sớm. Lúc trước hỗ trợ may vá quần áo và làm chút việc vặt ở tiệm may. Tướng mạo bình thường, là người chịu khó.
Còn một người tên là Âu Dương, là một cô gái hoạt bát cởi mở, cười rộ lên có hai lúm đồng tiền. Năm nay mười chín tuổi, tốt nghiệp trung học cơ sở, nhà cô ấy chính là công ty hạt giống gần đó. Cô ấy không định đi học nữa, ở nhà không có việc gì nên chỉ muốn ra ngoài tìm chút chuyện làm. Đúng lúc thấy bên này muốn tuyển người nên ôm tâm trạng thử một lần đi tới.