Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-04-28 13:33:03
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Trân Trân nhà ta thật tốt. Rốt cuộc anh không thể rời khỏi em.” Tống Cẩn ôm Kiều Trân Trân rồi cọ mặt vào vành tai và tóc mai cô. Hai vợ chồng lại không xấu hổ, không để ý hình tượng mà đùa giỡn một phen.

Tống Đại Bảo nhìn tình hình bên ngoài, ra vẻ cao thâm địa mà nói với ba đứa còn lại: “Xem ra phải nửa giờ nữa mới có thể ăn cơm chiều, hai người này nháo lên không nhanh kết thúc như vậy.”

Tống Tiểu Bảo: “Thật ngây thơ!”

Nói xong, Tống Tiểu Bảo cầm một miếng thịt viên lên đút vào miệng. Hiện tại cậu đã hoàn toàn chấp nhận hiện thực, ba mới là tình yêu đích thực của mẹ, cậu và anh trai chính là ngoài ý muốn.

Kiều Trân Trân: Tống Tiểu Bảo, con biết chân tướng rồi, các con chính là ngoài ý muốn!

Vân Mộng Hạ Vũ

Tiểu Quân&Tiểu Như Nguyệt: Hai chúng ta ngoan ngoãn chờ ăn cơm, không nói gì cả.

..

Ngày thứ hai sau khi Tống Cẩn thi xong, cả nhà liền lên xe lửa về thôn Hồng Kỳ.

Qua hai ngày hai đêm dày vò, Kiều Trân Trân vừa về đến nhà đã mệt mỏi ngồi phịch trên giường. May mắn trước đó phòng do mẹ Kiều và các chị dâu quét dọn vệ sinh, bằng không bọn Kiều Trân Trân về còn phải làm vệ sinh trước.

Tống Cẩn đến nhà họ Kiều tặng quà lần này mang về cho gia đình, có: vịt quay, bánh ngọt, một đóng trái cây lớn, cùng với một bộ áo bông mới cho hai người già và bọn nhỏ trong nhà, còn đặc biệt mua rượu trắng và t.h.u.ố.c lá cho ba Kiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-90.html.]

Ba Kiều vẫn hút thuốc đất cuốn của mình, ông chưa từng hút loại t.h.u.ố.c lá có đầu lọc này. Ông mở một bao, ba đứa con trai nhà Kiều gia cũng thử một điếu.

Cảnh tượng trên dưới Kiều gia vui mừng hớn hở, còn bảo Tống Cẩn buổi tối dẫn cả nhà tới ăn cơm. Tống Cẩn gật đầu đồng ý.

Lúc về, Kiều Trân Trân đã tắm rửa xong, nằm trên giường ngủ như một con heo con.

Hai đứa nhỏ thì vô cùng hào hứng cầm đồ chơi mình mua ở Bắc Kinh, trong túi cũng chứa đầy kẹo, sau đó chạy ra ngoài tìm đồng bọn ngày xưa khoe khoang.

Tống Cẩn cũng nấu nước nhanh chóng tắm rửa, sau đó thuận tiện giặt sạch toàn bộ quần áo Kiều Trân Trân và mình thay xong thì vào nhà lên giường ôm vợ ôn tồn.

“Đừng làm rộn, em buồn ngủ quá.” Kiều Trân Trân mơ màng màng kéo bàn tay to trên n.g.ự.c ra, cố gắng di chuyển vào trong giường để tránh xa đầu sỏ gây nên một chút.

Đồng chí Tống Cẩn đã nghẹn hai ngày, làm sao có thể để cho cô thực hiện được. Anh trực tiếp xoay người lên trên và cởi toàn bộ áo ngủ vướng bận, giọng nói cực kỳ mị hoặc hấp dẫn cô: “Trân Trân... Anh nhớ em...”

Kết quả tất nhiên giống như lần trước, tước vũ khí đầu hàng, tan rã.

Cuối cùng, Tống Cẩn thấy Kiều Trân Trân thật sự cực kỳ buồn ngủ nên tốc chiến tốc thắng. Sau khi đơn giản thoả mãn thân thể, anh cảm thấy mỹ mãn ôm cô ngủ thiếp đi.

Buổi tối, Kiều gia không chỉ thịt gà, còn hầm cá, mấy người đàn ông cùng nhau uống rượu. Quy cách này giống ăn cơm tất niên đêm ba mươi vậy.

Ba Kiều kéo con rể nói nửa năm nay trong thôn thay đổi, tỷ như bọn họ bên này đã bắt đầu thực hiện chế độ nhận thầu liên sản gia đình, bao sản đến hộ, nhà mình phụ trách ruộng đất nhà mình. Tính tích cực làm việc của người trong thôn thoáng cái tăng không ít.

Loading...