Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Trân Trân hoàn toàn không để bụng chuyện trước quầy nhập khẩu. Sau khi về nhà, cô hầm luôn một con gà mái già, bỏ thêm đảng sâm, củ từ, táo đỏ và cả cẩu kỷ để bồi bổ thân thể cho Tống Cẩn. Anh bận rộn cả ngày cả đêm nên Kiều Trân Trân lo lắng sức khoẻ anh không chịu được.
Ngoài hầm canh, cô còn xào cà tím với thịt băm, luộc thịt, xào mướp là xong một bữa cơm tối cho gia đình.
Hai anh em Tiểu Quân và Tiểu Như Nguyệt hôm nay cũng ăn cơm ở đây. Bốn đứa nhỏ thường xuyên chơi với nhau nên tình cảm càng ngày càng tốt, hai anh em Tiểu Quân thường xuyên ở lại ăn cơm tối.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà Vương cảm thấy hơi ngại nên thường xuyên tặng một ít sữa bột hoặc kẹo. Hai đứa còn thường xuyên nói dì Kiều không chỉ tốt mà còn nấu ăn ngon nên không muốn về ăn cơm khiến bà Vương cũng không biết nói cái gì cho phải.
Kiều Trân Trân thì không sao cả, chẳng qua là thêm hai đôi đũa. Hơn nữa hai anh em Tiểu Quân lễ phép và biết giữ vệ sinh, còn là bạn tốt của Tống Đại Bảo, ăn mấy bữa cơm cũng không có gì. Mấy đứa ăn cơm xong cũng có thể cùng nhau làm bài tập.
Tuy hai anh em Tống Đại Bảo chưa đi học, nhưng Kiều Trân Trân thường xuyên lấy sách giáo khoa của Tiểu Quân dạy chúng kiến thức năm nhất. Vì vậy buổi tối, ba cậu bé đều phải làm bài tập.
Nhân tiện, Kiều Trân Trân cũng sẽ phụ đạo cho Vương Vĩnh Quân một chút, và cũng cho Tiểu Quân bài thi hoặc đề mục Tống Cẩn ra.
Bà Vương rất hài lòng với việc này. Tống Cẩn là sinh viên giỏi của đại học Bắc Kinh, trông Kiều Trân Trân cũng giống một người có văn hóa. Có họ dạy cháu trai mình khiến bà rất vui vẻ.
Quan trọng hơn là thành tích thi tháng này của cháu trai thật sự đã tăng lên nhiều. Tiểu Quân còn nói ngay cả một số thầy cô của cậu bé còn không giải được bài thi chú Tống hàng xóm ra đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-80.html.]
Về phần Tiểu Nguyệt Như, cô bé thấy các anh làm bài tập, vì thế cầm quyển vở vẽ tranh lung tung ở bên cạnh để góp vui.
Buổi tối lúc đi ngủ, Kiều Trân Trân lấy ra một cái hộp như hiến bảo.
Tống Cẩn tựa vào đầu giường, buông sách trong tay xuống và nhìn thoáng qua Kiều Trân Trân một cách dịu dàng rồi hỏi: “Đây là cái gì thế?”
“Quà tặng cho anh.”
Mở hộp ra thì đập vào mắt là một chiếc đồng hồ nam rất đẹp, vừa nhìn một cái là biết giá trị xa xỉ: “Đây là...”
“ Anh cảm động lắm đúng không, có yêu em hơn chút nào không?” Kiều Trân Trân giảo hoạt làm mặt quỷ với Tống Cẩn.
Tống Cẩn kéo cô vào trong n.g.ự.c và hôn một cái thật sâu: “Em không tặng quà cho anh thì anh cũng rất yêu em. Càng ngày càng yêu.”
Kiều Trân Trân thật sự chịu không nổi lời tâm tình của Tống Cẩn. Giọng anh trầm và hấp dẫn khiến người khác không thể kiềm chế nổi. Hơn nữa, dưới ánh đèn mờ, dường như Tống Cẩn trở nên đẹp trai hơn. Vì thế Kiều Trân Trân quyết định nghe theo bản năng mà chính pháp hoá Tống Cẩn ngay lập tức.
Đến khi hai người thở hổn hển dọn dẹp sạch sẽ và nằm ở trên giường thì Kiều Trân Trân lại bò dậy và lấy một cái đồng hồ khác ở trong ngăn kéo bên cạnh và vui vẻ đưa cho Tống Cẩn xem: “Em cũng mua cho mình một cái. Anh xem có đẹp không? Có phải rất hợp với da của em không?”