Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quang minh chính đại ôm eo Tống Cẩn, trong lòng Kiều Trân Trân vui như nở hoa. Tiện tay sờ một cái, cơ bắp này khá săn chắc. Chỉ cần tưởng tượng đến dáng vẻ tám múi của Tống Cẩn, Kiều Trân Trân đã vui đến quên cả trời đất, tay không ngừng động đậy.
Tống Cẩn vừa đạp xe, vừa âm thầm chịu đựng sự “trêu chọc” của Kiều Trân Trân, suốt dọc đường hai tai đều đỏ bừng. Nhưng anh cũng không lên tiếng ngăn cản, chỉ cảm thấy nhiệt độ ở eo thật kinh người, nóng đến mức cả người anh thấy bứt rứt trong người.
Đến trấn trên Kiều Trân Trân xuống xe, thấy Tống Cẩn mặt đỏ bừng còn đầu đầy mồ hôi, có chút ngạc nhiên, trời nóng thế sao? Vì vậy cô mua bốn cây kem que, mỗi người một cây ăn.
Bốn người trước tiên đi dạo một vòng cửa hàng quốc doanh, mua cho Tống Cẩn hai chiếc áo sơ mi, còn Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo mỗi người một chiếc mũ. Kiều Trân Trân không mua, chủ yếu là không thích, trong mắt Kiều Trân Trân đều là đồ quê mùa không chịu được.
Tống Cẩn tưởng Kiều Trân Trân đang tiết kiệm tiền, trong lòng hơi khó chịu. Khoảng thời gian này mặc dù Kiều Trân Trân vẫn luôn tiêu tiền, nhưng đều là tiêu tiền cho gia đình. Bản thân cô thực sự không tiêu bao nhiêu, quần áo cũng đều là những bộ Tống Cẩn mua trước khi đi học đại học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-64.html.]
Lần này nhất định phải mua cho Kiều Trân Trân thứ gì đó. Sau đó nhìn thấy một chiếc váy liền thân in hình hoa nhỏ màu vàng, nhân viên bán hàng nói là kiểu dáng ở Thượng Hải, các cô gái trong thành phố đều thích mặc nhưng giá cũng không rẻ, một chiếc phải mười tám đồng. Kiều Trân Trân không muốn mua, Tống Cẩn kiên quyết phải mua. Hơn nữa còn muốn Kiều Trân Trân thay ngay tại chỗ, lát nữa vừa vặn đi đến tiệm ảnh chụp ảnh, hai anh em Tống Đại Bảo cũng liên tục ở bên cạnh hùa theo.
Không còn cách nào khác, Kiều Trân Trân đành phải mượn một căn phòng không có người ở đây để thay váy. Kiểu dáng rất đơn giản, mặc dù là freesize nhưng lại vừa vặn với vóc dáng của Kiều Trân Trân. Trước cong sau vểnh, thân hình đẹp hoàn hảo.
Vân Mộng Hạ Vũ
Màu sắc trang nhã, tôn lên làn da trắng trẻo mịn màng, kết hợp với khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Trân Trân làm cả người như tỏa sáng, khiến người ta sáng mắt, không nỡ nhìn sang chỗ khác.
Kiều Trân Trân vừa bước ra, đã khiến nhân viên bán hàng bên cạnh không ngừng khen ngợi, những lời hay ý đẹp cứ như không cần tiền mà tuôn ra. Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo cũng thấy mẹ mình đặc biệt xinh đẹp, vây quanh bên cạnh không ngừng thổi phồng.
Tống Cẩn không hiểu sao tai lại đỏ lên, anh tự nhiên lại thấy hơi hối hận khi để Kiều Trân Trân mặc như vậy ra phố. Anh thấy bộ quần áo rộng thùng thình mà Kiều Trân Trân mặc trước đó cũng khá đẹp, nhưng Kiều Trân Trân lại thích chiếc váy này ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhìn chung thì không đẹp, nhưng không ngờ mặc lên người lại khá đẹp.
Con gái đều thích làm đẹp, năm nay Kiều Trân Trân mới hai mươi mốt tuổi. Mặc dù đã sinh hai đứa con nhưng trong lòng Kiều Trân Trân, cô vẫn luôn cho rằng mình chỉ là một cô gái nhỏ. Cô còn quyết định sau này sẽ mua nhiều váy như thế này để mặc, ăn mặc thật đẹp.