Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:40:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Trân Trân còn khéo léo cho chúng học lớp năm luôn. Kiều Trân Trân vẫn luôn phụ đạo bài tập cho bọn họ, cô hiểu rất rõ trình độ của bọn nhỏ. Đối với chúng, học lớp năm là hoàn toàn không thành vấn đề.

Buổi trưa cả nhà lại ở bên ngoài ăn cơm. Cơm nước xong, mấy người Kiều Trân Trân liền đi tìm Tiểu Lưu cục quản lý bất động sản để nhờ anh ta giúp đỡ nhìn xem có nhà xưởng thích hợp để mua hay không.

Vốn Tiểu Lưu không quan tâm đến nhà xưởng này, nhưng người nhờ anh ta hỗ trợ chính là Kiều Trân Trân, hai người đều là người quen cũ nên anh ta cũng tình nguyện đi hỏi thăm giúp.

Sau đó Kiều Trân Trân cảm thấy có chút mệt mỏi nên dẫn bọn nhỏ về nghỉ ngơi. Tống Cẩn liền một mình chạy đến cục bưu điện một chuyến để hỏi chuyện lắp điện thoại.

Hiện tại mức sống của nhân dân từ từ tăng lên, điện thoại cá nhân không nhiều lắm, nhưng vẫn phải có. Sau khi giao tiền và hẹn thời gian, Tống Cẩn liền trở về.

Kiều Trân Trân ở nhà dọn dẹp nhà cửa, lấy vé vào cửa hội chợ ngoại thương Thẩm Chấn Quốc tặng ra xem. Cô nghĩ dứt khoát nhân cơ hội này bảo các anh tới xem. Giờ họ cũng là người sắp làm xưởng trưởng, gặp nhiều việc đời luôn tốt.

Chờ lúc Tống Cẩn trở về, Kiều Trân Trân liền nói ý nghĩ này cho anh biết. Đương nhiên Tống Cẩn tán thành. Nhưng hiện tại thời gian còn sớm, ba nhà máy trong nhà kia cũng vừa mới mở, chính là lúc phải quan tâm nên cũng không vội bảo bọn họ lập tức tới đây.

Ba ngày sau, điện thoại của Tiểu Dương Lâu đã lắp xong, Kiều Trân Trân là người đầu tiên gọi điện thoại thông báo cho ba Kiều. Sau đó cô bảo ông cũng lắp một cái ở nhà, miễn cho mỗi lần gọi điện thoại đều phải chạy đến văn phòng thôn, có chút bất tiện.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-200.html.]

Hiện tại ba Kiều cũng là người có tài sản lớn, lập tức đồng ý, còn từ chối đề nghị Kiều Trân Trân bỏ tiền: “Trong nhà lắp điện thoại không cần con bỏ tiền, bảo anh trai con trả. Chúng đều là người làm xưởng trưởng, chút tiền ấy còn không biết xấu hổ muốn em gái con trả.”

“Được!” Không cho cô trả tiền, còn có gì mà không đồng ý.

Sau đó Kiều Trân Trân lại lấy quyển sổ nhỏ ra để thông báo cho từng người, bao gồm: Trương Bảo Cương, Triệu Hữu Tài, còn có thầy Cố, Hạ Sơn, Tạ Toàn của căn cứ.

Đương nhiên anh Giang cũng phải thông báo đúng chỗ. Đúng lúc anh Giang cũng muốn tìm Kiều Trân Trân, lần trước lúc ăn cơm nói họ lại định mua nhà xưởng mở nhà máy, anh Giang liền đi ra ngoài hỏi thăm.

Chính quyền thành phố dự định xây dựng một khu công nghiệp ở vùng ngoại ô phía tây thành phố, hiện tại đang kêu gọi đầu tư. Bên kia hẳn là có rất nhiều sân bãi thích hợp, ngay bên cạnh mảnh đất trống Kiều Trân Trân mua lúc trước.

Nhưng lúc trước trên mảnh đất trống kia, hiện tại đã thành lập chi nhánh Thành Tây của công ty hữu hạn sản xuất tương ớt Kiều thị. Nếu không mảnh đất kia lấy ra mở nhà máy cho Tống Cẩn là thích hợp nhất.

Tống Cẩn: “Nhà máy ớt không phải ở phía Nam thành phố sao?” Từ khi nào lại có thêm một chi nhánh ở phía Tây thành phố?

“Lần trước chúng ta đến tổng bộ, chi nhánh phía tây thành phố cũng mua chung với tổng bộ phía nam thành phố. Em cũng chưa từng đến, nếu anh Giang không nhắc tới thì suýt nữa em quên mất.”

Tống Cẩn:... Cũng rất thái quá.

Loading...