Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Trân Trân gật đầu: “Bọn họ không chỉ mắng chúng ta là nhà quê, còn nói chúng ta đều cung phụng người nước ngoài như tổ tông, căn bản không dám làm gì bọn họ giống như nô lệ.”
Tính tình nóng nảy của ông lão lập tức bùng nổ, không nhịn được đưa tay thọc vào thắt lưng của ông ta, tức giận nói: “Đám khốn nạn này, tôi phải xử lý bọn chúng ngay!”
Kiều Trân Trân:... Trước khi ngài nổi giận, có thể cho tôi chút dấu hiệu cảnh báo không? Suýt thì dọa tôi nhảy dựng lên.”
Lưu Cường bên cạnh vội vàng trấn an ông lão: “Thẩm lão, ngài bớt giận, chúng ta còn nhiệm vụ!” Nói xong còn không ngừng nháy mắt với Kiều Trân Trân, muốn cô nói vài lời dễ nghe.
Kiều Trân Trân vừa rồi không nói dối, người nước ngoài bên trong quả thật đang nói ẩu nói tả.
Tình hình hiện tại ở Trung Quốc quả thực không tốt bằng nhiều cường quốc phương Tây. Mặc dù những người nước ngoài này đã trải qua một số thủ tục xem xét khi đến Trung Quốc, nhưng luôn có những người có con mắt chỉ trích và khinh thường. Trong lời nói của họ thể hiện sự khinh miệt và chế nhạo, thậm chí còn có người có động cơ bí mật nào đó.
Tuy nhiên, cũng có rất nhiều người nước ngoài mang theo thiện ý tới. Chúng ta đã muốn cải cách mở cửa thì không thể một gậy đánh c.h.ế.t một thuyền người.
Kiều Trân Trân: “Ngoại trừ người nước ngoài vừa rồi nói ẩu nói tả, những khách nước ngoài khác đang khuyên anh ta. Có thể thấy được, đại đa số bọn họ vẫn là tốt.”
Ông lão bình tĩnh lại một chút, trong lòng cũng hiểu được hiện tại không phải thời kỳ kháng chiến và không thể làm việc bốc đồng nữa. Ông ấy là người đã từng ra chiến trường và quả thực có chút thù địch với người nước ngoài, nhưng ông ấy vẫn hiểu rằng mình phải tập trung vào tình hình chung và không được mang cảm xúc cá nhân vào công việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-192.html.]
Sau đó, ông lão nhìn thoáng qua Kiều Trân Trân: “Cô thật sự đã từng tiếp đãi khách nước ngoài sao?”
“Chắc chắn rồi, chuyện này sao dám lừa gạt lãnh đạo. Chồng tôi tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, tôi học tiếng Anh theo anh ấy.”
ông lão suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng quyết định: “Được, vậy cô đi thử xem. Nhưng tôi cảnh cáo trước nếu cô làm hỏng việc thì tôi không chỉ mắng cô một trận đâu mà còn xử phạt cô nữa.”
Nếu người bên ngoài nghe được lời như vậy phỏng chừng đã sớm không làm. Vốn có hảo tâm đến hỗ trợ mà chưa bắt đầu đã nói muốn xử phạt rồi.
Nhưng Kiều Trân Trân không chút do dự, dứt khoát gật đầu nói: “Được.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Thật ra vừa rồi Kiều Trân Trân nghe thấy người nước ngoài kia chửi loạn đã có chút nhịn không được muốn đi vào cho anh ta một cước.
Nhưng trước khi đi vào, Kiều Trân Trân cảm thấy cần phải tìm hiểu một chút tình huống của những người nước ngoài bên trong với vị ông lão này, trong lòng cũng có chút lo lắng.
Vì vậy ông lão liền giới thiệu đơn giản một chút. Ông ta tên là Thẩm Chấn Quốc, trực thuộc bộ ngoại thương. Những người nước ngoài này tới tham gia hội giao lưu ngoại thương quốc tế tổ chức ở Bắc Kinh vào tháng sau.
Trước khi tham gia hội chợ ngoại thương, Bộ Ngoại thương đã muốn dẫn họ khảo sát xung quanh một chút nhằm thúc đẩy thêm vài khoản hợp tác trong hội chợ ngoại thương và kiếm thêm ngoại tệ cho đất nước thông qua xuất khẩu.