Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:01:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay cả đám người anh cả Kiều, Kiều Trân Trân cũng phải thu tiền hạt giống, không thể để họ lấy không.

Về chuyện này, mọi người đều không có ý kiến.

Kiều Trân Trân ở nhà quen thói cường thế rồi, từ nhỏ đến lớn, cô đều là người được chăm sóc được thiên vị, cô tìm mọi người đòi tiền, mọi người đều thấy rất bình thường; nếu cô không đòi tiền, mới là không bình thường.

Ví dụ như lần này Kiều Trân Trân mua cho nhà rất nhiều đồ tốt, trong lòng mọi người đều thấy có chút không bình thường.

Nhưng cũng chính vì tâm lý như vậy nên mọi người đối với việc Kiều Trân Trân đột nhiên trở nên hiểu chuyện hiếu thuận, đều cảm thấy vô cùng cảm động.

Con gái lớn rồi, biết hiếu thuận rồi, cha mẹ già rất vui mừng, cũng có chút đau lòng.

Em gái lớn rồi, không cần anh trai chăm sóc nữa, có chút mất mát, cũng có chút buồn.

Em dâu lớn rồi, mặc dù vẫn lười biếng ham ăn nhưng chị dâu lại thích, vì có thể giúp làm việc kiếm thêm tiền!

Sau đó, ngay trong đêm, Kiều Trân Trân liền cùng ông Kiều và các anh trai lập ra một kế hoạch giao khoán trồng ớt. mẹ Kiều và mấy chị dâu cũng vây quanh nghe.

Chủ yếu là Kiều Trân Trân nói, mấy người khác nghe, những điều này đều là Kiều Trân Trân nghĩ ra trên đường về, thậm chí còn thảo sẵn một bản hợp đồng, nếu không có vấn đề gì, còn dự định ngày mai đến nhà in ở trấn in hàng loạt mấy trăm bản.

Trong kế hoạch giao khoán, về giá hạt giống, cách thức giao khoán, giá bán cuối cùng, đảm bảo chất lượng ớt, xử lý sản phẩm lỗi, trách nhiệm vi phạm hợp đồng, v.v., Kiều Trân Trân đều liệt kê rõ ràng từng điều một, về cơ bản bao gồm tất cả các khía cạnh có thể liên quan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-143.html.]

“Mọi người còn bổ sung gì không?”

Nói xong, Kiều Trân Trân nghiêm túc hỏi ý kiến mọi người.

Tất cả mọi người sau khi nghe xong, hầu như đều trợn tròn mắt.

Ba Kiều là đại đội trưởng, cũng từng đi xã đi huyện họp, cũng từng trải qua nhiều chuyện nhưng hôm nay nghe con gái nói một tràng như vậy, ông đột nhiên cảm thấy dường như chưa từng thực sự hiểu con gái mình, sao lại giỏi như vậy, nói chuyện mạch lạc, nhìn còn giỏi hơn cả lãnh đạo huyện.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cuối cùng, mẹ Kiều là người phản ứng đầu tiên, bà tự hào nói:

“Con gái tôi giỏi lắm, nói hay lắm, quả nhiên là theo con rể đi ra ngoài mở mang tầm mắt, nói chuyện khác hẳn, nhìn còn giỏi hơn cả ba con.”

Bị so sánh, ba Kiều có chút không vui nhưng trong lòng cũng đồng ý với mẹ Kiều.

Các anh trai chị dâu ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu.

Kiều Trân Trân: ...Tôi giỏi thì liên quan gì đến Tống Cẩn? Sao chuyện gì tốt cũng phải đổ lên đầu Tống Cẩn vậy!

Tống Cẩn: Không có cách nào, được mọi người yêu mến là như vậy! Đắc ý cười trộm!

Ngày hôm sau, ông Kiều liền nói chuyện này với mấy cán bộ trong đại đội, xem họ có ý kiến gì, Kiều Trân Trân tham gia lắng nghe toàn bộ quá trình.

Đối với toàn thể Đại đội Hồng Kỳ mà nói, đây là một chuyện tốt, hơn nữa cũng để mọi người tự nguyện lựa chọn, cho nên về cơ bản không có ai phản đối, mười lăm cán bộ đại đội đều thông qua, trong đó có đại đội trưởng, kế toán, nhân viên ghi điểm và một số đội trưởng nhỏ.

Loading...