Sự thật chứng minh, Tống Cẩn thực sự có bản lĩnh, bây giờ anh ấy đã là phó viện trưởng, chức còn lớn hơn cả bí thư xã.
Kiều Trân Trân cũng không biết giải thích thế nào với người nhà họ Kiều về cấp bậc của Tống Cẩn, theo lý mà nói thì tương đương với huyện trưởng của một huyện, như vậy thì đúng là lớn hơn chức bí thư xã.
Điều mà người nhà họ Kiều không ngờ tới là, bây giờ Kiều Trân Trân lại làm kinh doanh tư nhân.
Trong mắt mọi người bây giờ, kinh doanh tư nhân thực ra không được coi trọng, mọi người vẫn thích đi làm công nhân trong nhà máy hơn, dù sao thì đó cũng là ăn cơm nhà nước.
Hơn nữa, trong mắt hầu hết mọi người, kinh doanh tư nhân chỉ là bày một quầy hàng, ngày đêm vất vả làm ăn nhỏ, nào có thể nghĩ đến, còn có thể giống như Kiều Trân Trân, bán đồ ra nước ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng Kiều Trân Trân cũng nói với mọi người, đừng coi thường những người bán hàng rong, thu nhập một tháng của họ ít nhất cũng vài trăm, tuy rằng có vất vả một chút nhưng lại tốt hơn nhiều so với công nhân ở thành phố.
Tuy nhiên, mọi người đều không mấy tin lời Kiều Trân Trân, Kiều Trân Trân cũng không nói nữa, sau đó đề cập đến mục đích khác của cô khi trở về lần này.
Lần này Kiều Trân Trân về lại Đại đội Hồng Kỳ, tuy rằng là quyết định đột xuất nhất thời nhưng trên đường về cô đã suy nghĩ rất nhiều.
Ví dụ như tương ớt muốn xuất khẩu ra nước ngoài, số lượng yêu cầu nhiều như vậy, nếu chỉ dựa vào một mình cô trồng trong không gian, chẳng phải sẽ mệt c.h.ế.t cô sao.
Mặc dù thời gian trồng cây trong không gian tới kỳ thu hoạch rất ngắn, chỉ cần cô chăm chỉ một chút, tính toán đúng thời điểm, đúng lúc đi gieo trồng thu hoạch thì cũng có thể đáp ứng được, nhưng mà, thật sự rất mệt mỏi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-142.html.]
Cho nên Kiều Trân Trân dự định để đám người ba Kiều trồng, như vậy cũng có thể mang lại cho họ một chút thu nhập. Tất nhiên, để đảm bảo chất lượng tương ớt, hạt giống vẫn do cô cung cấp.
Hơn nữa số lượng cô cần rất nhiều, ước tính chỉ dựa vào mấy người nhà họ Kiều trồng, cũng không đủ, dứt khoát kêu gọi cả thôn cùng trồng, như vậy cũng coi như dẫn dắt cả thôn cùng làm giàu.
Ba Kiều là đại đội trưởng, để ông thực hiện kế hoạch này là thích hợp nhất.
Mà hiện tại, chính là thời điểm thích hợp để trồng ớt.
Cho nên cô còn mang theo mấy bao hạt giống ớt, coi như là đã báo trước, tránh đến lúc đột nhiên lấy ra, lại có vẻ đột ngột.
Tất nhiên chuyện này cũng không bắt buộc, dù sao, trồng ớt sẽ chiếm đất của họ, không thể trồng lúa hoặc các loại cây trồng khác.
Nhưng chỉ cần theo nhà họ Kiều trồng ớt, Kiều Trân Trân có thể đảm bảo đầu ra, đảm bảo không để họ lỗ vốn, chỉ cần phải dùng hạt giống do Kiều Trân Trân cung cấp, như vậy mới có thể đảm bảo chất lượng, cô không muốn tự đập chiêu bài của mình.
Mua hạt giống phải trả tiền, Kiều Trân Trân không thể cho không họ, thậm chí ngay cả việc nợ trước trả sau cũng không được, phải tiền trao cháo múc.
Nếu thật sự không có tiền, vậy thì đừng làm!
Đôi khi cho ít thì được ơn, cho nhiều thì thành thù, không cẩn thận sẽ khiến mình trở thành người không ra gì, còn không bằng ngay từ đầu dứt khoát một chút.